" Ngươi không hài lòng sao ? "
Như Yên đi theo bọn thuộc hạ công chúa đến nơi được chuẩn bị riêng cho mình , thật choáng ngợp a~ một cái đình được khéo léo dựng lên ngay giữa hồ , nước hồ trong veo thấy đáy , cá quý hiếm tựa hồ không dễ tìm thì tụ họp ở nơi đây cả, sen khoe sắc hồng khoẻ khoắn còn dính chút sương đêm ướt đẫm thùy mị
Lối đi dẫn đến đây cũng có chút đặc biệt , màu xanh như nước hồ , màu xanh của loại dây leo không rõ là gì kia cùng uốn quanh hoà quyện cảm giác thật thoải mái
Cảnh đẹp, đồ ăn ngon , nhưng sao lại ngồi ngẩn người thì chính bản thân cũng không rõ , ngồi ngây ngốc được một lúc , bỗng nghe được giọng nói lạnh lùng hờ hững mờ nhạt , lúc này ngửa mặt lên nhìn liền thấy một cảnh làm người ta phải thốt ra bốn chữ " tiên nữ hạ phàm "
Song Hạ Di một thân lam y nhạt , làn da trắng như tuyết , sắc thái lạnh lùng lười biếng mang theo một sự kiều diễm chết người , đôi mắt đen láy sâu thẳm tựa hồ có thể nhìn thấu tâm can . Loại như tử như vậy thật sự tồn tại sao ? Cao cao tại thượng , chỉ cảm thấy nàng không dính khói bụi nơi trần thế , ngũ quan tinh tế mãnh liệt làm người ta yêu thích có thể ngắm mãi không rời , dù đã gặp qua nhiều lần nhưng bản thân cũng không thể cưỡng lại , theo bản năng nhìn thêm vài lần.
" Không , chỉ là ta cảm thấy , ngươi đối với phu quân tương lai đối xử như vậy , không hối hận chứ ? "
Như Yên châm chọc mang theo ý cười nhè nhẹ , đám thuộc hạ đi theo công chúa cũng nhất thời sửng sốt "cư nhiên bằng hữu chủ tử nhà mình ai cũng xinh đẹp như vậy ? "
------------
" Rắn rết nữ nhân , các người thông đồng ăn hiếp ta ! Ta cắn chết ngươi ta cắn ta cắn ! "
Thần Phong làm mặt xấu , vừa gặm đùi gà vừa chửi rủa , nếu không phải thức ăn không tệ , cô thà cắn lưỡi tử tự để giữ trinh tiết , đường đường một đại minh tinh đa tài đa nghệ , liền bị xuyên qua nơi quỷ quái này , còn cư nhiên được ban ân huệ ôm đại mỹ nữ trưởng công chúa Song Hạ Di về ? Làm người ta kinh hỉ đến chết !
" Ngài ... Ngài... Không sao chứ ? "
Thần Phong nghe giọng nói , ngước mặt lên , lúc này mới nhớ bên cạnh còn có người đây là nô tỳ được công chúa phân phó " hầu hạ " mình .
Với minh tinh đa tài như cô, diễn xuất cũng không phải vấn đề. Thần Phong quay mặt đi chỗ khác điều hoà cảm xúc , chuẩn bị diễn một vai " ôn nhu tuấn mỹ chủ tử ". Hầu nữ cảm thấy khó hiểu, liền theo bản năng hiếu kì nhích lại gần xem chủ tử mình đang làm gì , bất ngờ Thần Phong quay mặt lại cười tuấn mỹ , hầu nữ không thích ứng kịp mất đà chuẩn bị ngã Thần Phong vẫn nở nụ cười ôm lấy .
" Ngươi ... Ngươi không sao chứ ? "
" Aaa ... Aaa ... Ngài .. ngài định làm gì ? .... Chúng ta không thể , ngài là phò mã " Hầu nữ dãy dụa thoát ra khỏi cái ôm của Thần Phong hai tay che chắn trước ngực đỏ mặt thét lên .
Thần Phong dưới tình huống này không biết phải làm sao, cô là muốn " thân thiện " một chút thôi sao lại thành trêu ghẹo nữ nhân?
" Ta ... Ta không có ý đó , chẳng qua là muốn cùng ngươi hảo hảo nói chuyện , không nghĩ tới lại làm ngươi sợ như vậy , thật xin lỗi "
" Ngài không có ý gì với ta thật chứ ? " Hầu nữ dần dần thả lỏng nhưng cư nhiên vẫn không tin tưởng
"Ta phi ...... ai thèm làm gì ngươi chứ ? Nếu có làm ta cũng nguyện ý làm cái kia trưởng công chúa! Dù dì nàng ta cũng là tuyệt sắc giai nhân a~ " Thần Phong bất đắc dĩ gật gật đầu , cư nhiên vẫn không dám đem lời kia nói ra
" Ngươi tên gì ? "
" Ta gọi Kim Liên, được công chúa phân phó hầu hạ ' trông coi' ngài "
" Nha~~ , Kim Liên hửm ? Ta gọi tiểu Liên được không ? "
Mặc dù không phải vấn để to tát, dù sao cũng chỉ là một cái tên, nhưng Kim Liên cũng thật khó hiểu sao lại gọi tiểu Liên ?
" Vì sao ?"
" Thích a~ "
Được được , tiểu Liên thua rồi , chủ tử dạng này quá sức tưởng tượng
" Được , theo ngài , ta gọi tiểu Liên "
" Tiểu Liên, lại đây, dùng bữa với ta, đồ ăn cũng sắp nguội hết rồi, nào nào.. đừng ngại "
Thần Phong vừa nói , động tác vô thức dơ tay ra đi đến chỗ tiểu Liên như mời gọi. Thấy tiểu Liên không có ý định đi tới Thần Phong cũng không khách khí , trực tiếp nắm tay tiểu Liên làm cho nàng một phen hoạn loạn.
" A .. chủ tử, ngài không cần làm vậy, ta ... Ta tự qua đó là được "
" Hắc hắc , không sao, không cần ngại, dù sao sau này cũng cần ngươi chiếu cố .... Hay là ngươi sợ ta làm gì ngươi ?"
Thần Phong nổi lên tâm tư đùa giỡn, tâm trạng cực kì vui vẻ, lúc ở hiện đại, tuy là đại minh tinh nhưng cô rất thân thiện được lòng mọi người nhất là mấy loại nữ nhân sexy, quyến rũ trong quán bar, ngày cả con gái rượu nhiều chủ tịch tập đoàn lớn thế giới cũng để ý cô, phải nói sức hút đối với nữ nhân là không thể xem thường .
" A...aa không cần, xin ngài tự trọng"
" Tiểu Liên, tới , tới~~" Thần Phong vừa rượt tiểu Liên chạy vòng vòng bàn ăn, hệt như tên vô lại nào đó rượt mỹ nữ.
Me : ( Hệt như cái j ? Nó đó :)))))) )
" Xem ra đệ đệ nhà ngươi vẫn là hảo hảo vui vẻ? Xem ra nơi ở này cũng không tệ, ta còn định nói giúp ngươi đổi chỗ ở, vẫn là không cần a~ "
Nói đoạn, Như Yên xoay sang bên cạnh định nói với công chúa đi cùng mình chỉ thấy bóng lưng nàng đã đi xa , toàn thân toả ra hàn khí, mấy hầu nữ bên cạnh sợ hãi run cầm cập
" Tỷ tỷ ? Hả ? Vui vẻ gì chứ, là hiểu lầm, hiểu lầm, ta chỉ muốn tiểu Liên cùng dùng bữa, dù sao cũng là hầu nữ của ta, một màn kia tuyệt đối không phải như ngươi thấy "
" Còn nữa, sao công chúa nàng lại rời đi gấp thế a~? Mà ...tâm trạng hình như cũng không được tốt "
Như Yên thật hết cách với cái tên não lợn này, phò mã tương lai đi đùa giỡn tiểu cung nữ ? Vui không? Việc này há chẳng phải nói mị lực trưởng công chúa không bằng tiểu một nha hoàn?
" Ngươi " Như Yên nói, vẻ mặt đầy hắc tuyến nở nụ cười xấu xa chỉ chỉ Thần Phong
" Mặc dù ngươi thuộc dạng ngốc nghếch, ngu si, đần độn , nhưng tỷ tỷ sẽ giúp ngươi ôm chân cây đại thụ to lớn trưởng công chúa Song Hạ Di "
Với kiến thức vô cùng uyên bác do đọc " sách " của mình, Như Yên - một đoá hoa bách hợp nở chậm trong đầu nghĩ 7749 kế giúp Thần Phong áp thành công trưởng công chúa kia. Nhìn vẻ mặt ngu ngơ ngờ nghệch của đệ đệ , nàng lắc đầu rời đi, không thể ở mãi với người ngu ngốc, nếu không sẽ bị ngốc theo, là tỷ tỷ nàng cần phải tỉnh táo !
" Hả ??? "
Thần Phong nhất thời không thích ứng được, ngồi ngây ngốc, nhìn qua tiểu Liên đứng bên cạnh. Thấy ánh mắt chủ tử mình lướt qua, mang ý hỏi có chuyên gì vừa xảy ra, tiểu Liên lắc đầu, nhún vai ý bảo " ta mà biết, ta là mẹ ngươi!"
-------
" Giám ở trước mặt bổn cung trêu hoa ghẹo nguyệt? "
" Bạch Thần Phong, ngươi giỏi "
Hạ Di khắp người toả ra hàn khí, ánh mắt sắc lạnh như muốn bóp chết cái người mang tên Thần Phong đó giống như tách trà nàng đang cầm trên tay
----
" A ? Sao tự nhiên lạnh giữ vậy ? "
Bạch Thần Phong chưa biết tại sao bản thân mình lại giữa tiết trời nóng bức lại lạnh như vậy , khẽ rùng mình
______
Me : aww chưa iu đương mà ăn dấm vậy là hông được nha công túa , Thần Phong mệnh đào hoa dữ lắm, ăn dấm dài dài hehehehehe mún dữ tốt phu quân thì còn tùy nàng aw , bớt ngược phu quân lại nghe 🙄🙄🙄
Xin lỗi mọi người, tại việc học dạo này bận, với mình cũng mê game quá nên không có viết, mong m.n thông cảm
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...