- " Ây da, cô nương à người Tần học trưởng thích là cậu đó "
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
Sau khi ăn sáng xong cô theo Tử Dương lên xe đưa cô đến trường anh là người cầm lái.
Chiếc xe này là bản giới hạn đó nha~
Chiếc Bugatti La Voiture Noire , trị giá 12,5 triệu USD
[ 12,5 triệu USD = 283.625.000.000,00 Đồng ]
Cô ngồi bên ghế phụ còn lại, ngồi siêu xe đắt tiền thế này, ôi! Thích cực kì.
Xe chạy được một lúc thì anh hỏi cô, trên gương mặt vẫn lãnh đạm bình thường khó có thể nhìn ra đang có ý vị gì.
- Địch Tử Dương: " Cô gái tên Thư Ý đó em định giải quyết như thế nào? "
Cô ngạc nhiên trước câu hỏi của anh.
- Địch Tử Hy: " Hả?! ".
Biết cô sẽ làm bộ lơ đãng anh cười nhạt rồi trả lời.
- Địch Tử Dương: " em diễn qua mắt được ba, mẹ, với thằng ngốc Tu Kiệt kia, nhưng anh thì không đâu nha, anh vốn là người làm trong nghề nên biết rất rõ ".
Nghe anh nói thế cô cũng không kiêng dè nữa thả lỏng cơ thể, sắc thái trên gương mặt cũng đột ngột biến đổi trở nên lạnh lùng vô cảm đôi môi hồng hào khép mở nói.
─ " em thấy chưa giải quyết cô ta được, cô ta còn không ít giá trị lợi dụng, phải tận dụng hết thì mới thú vị chứ".
Tử Dương rất kinh ngạc trước sự thay đổi trong chớp nhoáng của cô nhưng cũng không nghi ngờ gì thêm.
Địch Tử Dương cười nhạt bất động thanh sắc môi mỏng khẽ nói: " tỏ tình thất bại một lần em trưởng thành hơn không ít nhỉ? ".
Địch Tử Hy bật cười nhưng trong nụ cười ấy không hề có một chút độ ấm nào, nụ cười toả ra khiến người ta cảm giác được sự lạnh lùng lại sắc bén như dao,con ngươi trong mắt cô đột nhiên sâu thẫm không thấy đáy.
Tử Dương đang lái xe không thể thấy được sắc thái trên mặt cô nhưng lại nghe giọng cười kia bất giác lạnh người.
Một lúc sau, giọng cười tắt ngấm một cổ giọng lạnh lùng sắc bén còn có sự trào phúng phát ra từ cô.
─ " Tình yêu có thể làm thay đổi một con người thì thất bại cũng vậy, chính nó sẽ làm bàn đạp giúp con người trưởng thành hơn ".
〔 5 phút sau 〕 chiếc xe dừng lại trước cổng trường anh bước xuống xe cất giọng lãnh đạm nói.
─ " tới rồi " anh mở cửa xe cho cô xuống.
Học sinh bên trong trường thấy một chiếc siêu xe số lượng giới hạn dừng trước cổng trường ai cũng ngừng lại hướng mắt về chiếc xe quan sát để thoả mãn sự tò mò, sau đó có một đôi chân trắng nõn mang boots bước xuống, làn da ấy biết bao người ao ước có được, họ bắt đầu đoán xem thân phận hoặc người bước xuống là ai.
Sau cùng là bóng của một cô gái bước xuống xe nhan sắc của cô làm cho biết bao nam sinh điêu đứng tại chỗ.
Địch Tử Dương lạnh lùng liếc nhìn đám sinh viên trong trường rồi nhìn Tử Hy nói ─ " Em vào học đi tan học anh tới đón em ".
Địch Tử Hy gật đầu cười nhạt " Được chiều gặp lại ".
Địch Tử Dương nói " Ừ " xong thì ngồi vào trong xe rồi rời đi.
Tử Hy vẫn đứng đó tay vẫy vẫy tạm biệt, thấy bóng dáng chiếc xe khuất tầm mắt thì mới nhẹ nhàng khoan thai đi vào trường, xung quanh đám sinh viên xôn xao tranh luận, Tử Hy không để họ vào mắt.
─ " Woa~ siêu xe bản giới hạn đó nha hơn 12 triệu USD đấy chứ không đùa đâu ".
─ " Bạn học ấy là ai vậy? Xinh gái ghê tui là con gái còn muốn cong luôn ý ~"
─ " Bạn học ấy trong rất cá tính gu của mình "
─ " Con nhà giàu hay bao nuôi cô ta vậy nhỉ? "
─ " Xùy! Chắc là học sinh mới "
─ " Tiếc ghê không biết ngồi trong xe đó là ai,nhìn được một bên sườn mặt thôi nhưng chắc chắn đẹp trai lắm nha bạn ấy sướng ghê vậy đó "
Trong đám học sinh đang quanh quần bàn luận thì có một thân ảnh quen thuộc xuất hiện.
Cô nhìn thấy người đó liền nhẹ nhàng cong môi cười rồi nhanh chóng sải bước chân nhanh đến người đó cô học theo bộ dáng nũng nịu của nguyên chủ diễn như không diễn vui vẻ chạy lại cười cất cao giọng nói.
─ " Đồ Thư Ý mình nè mình nè ~ ".
Cô ta đứng trong đám người vẻ mặt mờ mịt nhìn Tử Hy ngón tay chỉ cô cất nhẹ giọng dè trừng nói " cậu là...!TỬ HY!!!! ".
Địch Tử Hy cong môi cười rạng rõ gật đầu " Ừm! là tớ đây ".
Đồ Thư Ý nhận ra Tử Hy liền trợn mắt nhìn cô cất nhẹ giọng kinh ngạc nói ─ " sao cậu ăn mặt kiểu này " cô ta nói với âm lượng chỉ có thể hai người nghe được.
Chết tiệt nó hôm nay không nghe lời mình ăn diện bộ diêm dúa, đánh phấn, tô son nữa, hay là nó nhận ra gì rồi.
Nói xong Thư Ý nắm tay cô kéo ra khỏi đám đông đến bên bóng cây mát rượi dưới sân.
Tử Hy làm ra dạng ủy khuất, khóc lóc ầm ĩ phối hợp tay đưa lên mặt gạt nước mắt.
─ " là mẹ tớ!!! Bà ấy bắt mình sống chết phải mặc bộ này cậu xem mẹ tớ còn bắt tớ không được đánh phấn nữa rồi tịch thu hết đồ trang điểm của tớ hu hu, tiền tiêu vặt cũng bị cắt luôn, bây giờ mặt tớ không có phấn cậu thấy mình mình xấu lắm đúng không ".
Đồ Thư Ý gật gật đầu nét mặt tươi cười sợ bị lộ liền làm bộ dạng đồng tình an ủi nói.
─ " ừm!!! Mặt cậu kì xấu luôn hay là để tớ trang điểm cho ".
Địch Tử Hy cười cười hai tay cô nắm lấy một bàn tay của cô ta làm vẻ mặt vui mừng cảm kích nói " Thật sao? Có cậu tốt thật.
"
Đồ Thư Ý rút tay ra khỏi tay cô trưng ra nụ cười xã giao sau đó kéo tay Tử Hy vừa đi vừa nói.
─ "được rồi, được rồi đi theo tớ để tới dậm ít phấn son lên mặt cậu " cũng may cô ta vẫn còn ngu ngốc tin tưởng mình.
Địch Tử Hy đứng khựng lại bĩu môi ủy khuất nói.
─ " mà thôi để như vầy đi tớ về mẹ mà thấy mặt mình lại trang điểm thế nào cũng xé xát cho mà coi ".
Trên gương mặt nụ cười xã giao của cô ta tắt ngấm,cắn môi dừng chân lại nhìn Tử Hy cất giọng chất vấn " không được! cậu không muốn theo đuổi Tuấn Minh nữa sao? ".
Tử Hy xụ mặt lắp bắp uất ức nói " tớ...tớ không theo đuổi cậu ta nữa ".
Thư Ý nén giận bóp chặt tay cô trừng mắt nói " Tại sao? Tại sao không theo đuổi Tần học Trưởng nữa ".
Tử Hy cảm nhận tay cô ta đang siết mình nhưng vẫn làm lơ bắt chước nguyên chủ làm bộ dạng đáng thương như thất tình nói " đây là chuyện của tớ, cậu không cần cậu lo giúp vậy thôi " nói xong cô không quan tâm nét mặt của cô ta mà ngoảnh mặt đi về lớp.
Vừa mới quay mặt đi, hiểu cảm trên gương mặt cô chớp nhoáng thay đổi triển thành lạnh nhạt, cười khẩy.
Kiếp trước cô làm sát thủ, có lúc làm gián điệp, nên cô đã phải học rất nhiều thứ cách thức sinh tồn...đương trong số đó có diễn xuất.
Thư Ý giả tạo hơn chữ giả tạo cô ta vốn cũng thích Tần Tuấn Minh nhưng biết anh ta lại thích nữ9 nên sinh ghen tị mượn tay nguyên chủ hại nữ9 kết cục sau này chả khá hơn bản thân nguyên chủ trong sách là bao...loại người này cô tiếp xúc rất nhiều lần không cần điều tra cũng đoán được họ sẽ làm gì tiếp theo.
Tử Hy thở dài! Hạng người này chả muốn tiếp xúc tí nào, nữ9 tuy giả tạo nhưng chẳng vô duyên vô cớ hại người khác trừ khi họ đã ra tay trước.
Nguyên chủ học ở lớp 2A3 thì phải? Chẹp lớp A là giành cho học sinh giỏi nhưng nguyên chủ lại đút lót tiền vào để học chung với học trưởng.
Tần Tuấn Minh vừa học, vừa làm, anh ta được nhận diễn vài vai phụ có tiếng, hiện tại khá nổi tiếng một tiểu thịt tươi, nên có lúc vì công việc nên nghỉ học, thành ra bữa học bữa không, mà nguyên chủ thì lúc có Tần Tuấn Minh đi học cô ta mới học, anh bận công việc không đi học thì nguyên chủ cũng không đi học.
Không ai biết hắn lúc nào học lúc nào không, chỉ có nguyên chủ là biết nên đám sinh vien kia thấy nguyên chủ đi học là anh ta có học.
Tử Hy vừa đi vừa suy nghĩ nhưng đi quanh trường vẫn không thấy lớp nguyên chủ ở đâu.
─ " Haizzz!!! Lớp nguyên chủ là lớp nào!!!! ".
Cô đi quanh quẩn cuối cùng dừng trước phòng hiệu trưởng, không còn cách nào khác cô đá cánh cửa " rầm " một cái, sức lực khá lớn cánh cửa tự mở toang ra.
Hiệu trưởng giật mình nhìn về phía cánh cửa, thấy cửa bị đá hư không khỏi hoảng hốt nhưng nhanh chóng lấy lại khí thế, bà cau mày nhìn về phía Tử Hy, thấy cô nhã nhặn đi vào phòng như người đạp bung cửa vừa rồi không phải là cô vậy.
Bà cau mày khó chịu cố nén tức giận cất cao giọng uy nghiêm nói.
─ " Em tên gì học lớp nào? Sao lại vô lễ đá cửa hư vào đây "
Tử Hy mặt không biến sắc không nhanh không chậm cho bà một cái ánh mắt rồi hờ hững đáp trả.
- " Địch Tử Hy năm hai lớp ba ".
Hiệu trưởng đơ người bên trong nội tâm như sóng gió cuồn cuộn.
Mình vừa đắc tội tiểu tổ tông nào vậy trời!
Hiệu Trưởng giả vờ ho khan chỉnh giọng lại ưu nhã nói ─ " Khụ khụ! em mau ngồi đi em đến đây làm gì? ".
Cô ngồi xuống ghế salon đơn mềm mại ngồi vắt chéo chân.
Tử Hy nhìn bà thay đổi thái độ nhanh chóng, mặt không biến sắc lười vạch trần bà nhàn nhạt nói.
─ " Tôi muốn chuyển lớp ".
─ " Hả?!? ".
Hiệu trưởng giật thót tim tưởng bản thân nghe lầm, hiển nhiên phản ứng như vậy là đúng thôi.
Tử Hy lười phản ứng nét mặt bình thản nhàn nhạt nói tiếp.
─ " Lớp này xa quá không thích học nữa cô cho tôi chuyển đến lớp gần cổng đi ".
Bà nuốt nước bọt xuống cổ họng trợn mắt không tin hỏi lại cho chắc.
─ " Em chắc chứ!! "
Tử Hy liếc mắt nhìn bà cất giọng lạnh lùng vô cảm như đang chấn vấn tù nhân.
─ " bây giờ cô có cho tôi chuyển lớp hay là không? ".
Hiệu trưởng sợ đến toát mồ hôi lạnh, gật gật đầu như gà mổ thóc đồng ý yêu cầu của cô.
─ " ờ ờ được được lớp gần nhất là lớp năm hai lớp bốn dãy C, em muốn chuyển đến đó không? "
─ " Chỉ đường tôi đến lớp đó " nói xong cô đứng phất dậy lạnh nhạt nhìn bà.
Sau khi biết đường đến lớp cô bước ra khỏi cửa phòng hiệu trưởng đột nhiên dừng lại nhìn bà lạnh lùng nói.
─ " cánh cửa này cô tự sửa chắc cô cũng biết ai xây cái trường này nhỉ? "
Hiệu trưởng đổ mồ hôi lạnh cười cười nịnh nọt với cô.
─ " được được, cô sửa nó mà ".
Tử Hy cười khẩy, đáy mắt lộ tia trào phúng nhàn nhạt nói.
─ " Không cần đâu cô gắn cái khác rồi lỡ như tôi lại tìm cô mắc công lại thay cửa nữa, à cô mà nói tôi làm hư cách cửa này cho người nhà tôi thì cô biết rồi đấy " trong câu nói có giọng điệu cảnh cáo thẳng thừng.
Nói xong cô vẩy tay tạm biệt rồi rời đi không làm khó hiệu trưởng nữa.
Thấy cô đi xa rồi hiệu trưởng mới thở phào một hơi nhẹ nhõm rồi ngồi an vị xuống ghế.
Bà nhíu mày nghi hoặc nói ra suy nghĩ của mình.
─ " Con bé này sao hôm nay lạ quá ngày thường theo Tuấn Minh lắm mà sống chết cũng không rời khỏi nó thế mà sao hôm nay nói vì lí do lớp xa nên đồng ý vào lớp C học? ".
Hiệu trưởng thấy vậy nhanh chóng lấy điện thoại từ túi xách ra bấm mã số.
─ " Alo! Tiên sinh à, tôi có chuyện muốn nói về Tử Hy....!".
───────
Tử Hy cực kì kiên nhẫn đi khắp trường tìm lớp học mặc cho nội tâm như núi lửa phun trào.
─ " Aizzz!!! Cái trường gì mà rộng lớn không có nổi một cái bản đồ đâu rồi biết đường nào đến lớp đâu? ".
Hừ! Cái trường chết tiệt này nữa phải báo cáo thêm bản đồ trường mới được.
Đang đi lay hoay thì cô đụng phải một thân ảnh yêu kiều, cả hai không không chế được liền ngã ngồi bệch xuống nền cỏ, cô gái nhỏ hốt hoảng ngồi dậy liên tục xin lỗi.
Tử Hy cũng ngồi dậy nhìn cô gái nhỏ đó nhan sắc vô cùng đẹp bạch bích vô hạ*, dễ thương làn da trắng nõn đôi mắt hạnh con ngươi màu nâu,long mi dài cong vút, dáng môi hình trái tim hồng hào, mái tóc đen óng ánh uốn cong nhẹ nhàng, được bung xõa tự do.
*Bạch bích vô hạ: Ngọc trắng hoàn mỹ
Trên người mặc chiếc áo ngắn trễ xoè vai màu xanh nhạt, xương quai xanh tinh xảo và chiếc váy ngắn kiểu Hàn ôm đùi màu trắng, mang giày đế độn cổ cao màu trắng.
Tử Hy cười nhạt áy náy, quan sát cô có chỗ nào bị thương không, vừa rồi cô cũng bất cẩn nên đi mới đụng phải cất giọng ôn nhu nói.
─ " xin lỗi cậu không sao chứ? "
- " Ah! Không sao, không sao! " cô gái nhỏ lắc đầu ngại ngùng giọng nói nghe rất êm tai như chim sơn ca hót vang vậy, cô gái ấy ngước mắt lên nhìn Tử Hy.
Bản tính sắc nữ của 2 người nổi dậy, gương mặt hưng phấn nhìn đối phương.
Cả hai không hẹn mà đồng thời nói ra suy nghĩ của mình.
─ " Cô gái, cậu dễ thương quá vậy? "
─ " Woa~ trong cậu xinh đẹp cá tính ghê! ".
─ Cả hai: "...!"
Sau đó cả hai không hẹn mà cười rộ lên, giọng cười rất ngọt ngào như kẹo mật ông.
─ " chúng ta làm quen nha? " cô gái cười tủm tỉm nhìn Tử Hy không ngớt.
- " Ừ rất vui làm bạn tốt của nhau? " Tử Hy cười đôi mắt thành hình trăng khuyết, chất giọng cũng dịu nhẹ đi.
Nói ra thì Tử Hy cũng là một đứa nhan khống.
─ “ cậu biết lớp 2C4 ở đâu không?! ” Tử Hy dịu dàng nói.
Cô gái bất ngờ che miệng cười.
- " hai ta có duyên thật cậu cùng lớp với tớ nên để tớ dẫn cậu đi ".
Tử Hy cười cười gật đầu, an phận đi theo sau cô gái kia, được vài bước tiếng chuông vào học reo lên cô gái kéo Tử Hy chạy bán sống bán chết về lớp, gần đến cửa lớp.
Cũng vừa thấy giáo viên chủ nhiệm đang tiến đến lớp giáo viên thấy hai cô gái trước mắt nhướn mày nhìn Tử Hy đánh giá.
─" Em chào cô! Bạn ấy không biết đường đến lớp nên em dẫn cậu ấy đến hình như là bạn học mới " Cô gái lên tiếng trả lời.
Giáo viên kia nghe cô gái nói vậy liền thu liễm lại quay sang cô gái kia nói.
─ " Em mau vào lớp trước đi nhớ lần sau không đến trễ nữa ".
─ " Vâng " Cô gái ngại ngùng nói xong liền vội vàng vào lớp trước khi đi vào còn cho Tử Hy một cái nháy mắt.
Giáo viên nhìn bóng cô vào lớp rồi chuyển ánh mắt sang Tử Hy nói.
─ " Em là Tử Hy 2A3 chuyển đến phải không? ".
─ " Là em " cô thu lại ý cười trên mặt, lạnh nhạt nói.
─ " Ừm em đợi cô một lát " nói xong cô bước vào lớp, để Tử Hy đứng đợi ở cửa.
Trong lớp thì đang bàn tán xôn xao về cô gái bước xuống xe Bugatti La Voiture Noire lúc sáng, bỗng cô giáo vào thì im bật.
─ " Lớp chúng ta hôm nay có bạn mới, chuyển từ lớp ba dãy A xuống đây, các em hãy giúp đỡ bạn nhé, những hiềm khích không tốt trước nay các em hãy bỏ qua cho bạn học này, dù sao bây giờ cũng là bạn học cùng lớp nên các em hãy vui tươi chào đón bạn ".
Cô giáo này rất quan tâm đến học sinh của trường, những tin tức tốt xấu cô đều biết rõ, nhưng cô chẳng hề ghét họ cô không nhìn bề ngoài mà đánh giá bên trong.
─ "Ủa ai vậy bây? "
─ " Lớp 2A3 là lớp xuất sắc mà? Từ đó chuyển xuống lớp C hơi thảm à nha! "
─ " Ai may mắn được danh dự này vậy kìa "
─ " Trai hay gái vậy cô? "
─ " Trai xinh, gái đẹp gì hong cô "
Cả lớp bắt đầu ồn ào, bàn tán xôi nổi.
─ " Các em trật tự " giáo viên tay đập bàn tiếng vang rõ lớn chất giọng vô cùng uy nghiêm và quyền lực từ cô giáo.
Cả lớp nháo nhào đồng thời im như tờ, không dám động đậy hó hé tiếng nào.
─ " Em mau vào đi " cô giáo ra lệnh cho Tử Hy vào lớp.
Tử Hy từ cửa bước vào ánh mắt đám học sinh dưới lớp đều đổ dồn về phía cô nhìn không chớp mắt.
- Cả lớp: "...!"
Cả lớp mới vừa im lặng thì lại xôn xao.
─ " ĐÓ LÀ BẠN HỌC BƯỚC XUỐNG TỪ CHIẾC XE Bugatti La Voiture Noire LÚC SÁNG TUI THẤY NÈ "
─ " BẠN HỌC NÀY CÓ BẠN TRAI CHƯA VẬY?!!! "
─ " Cô bạn ấy nhan sắc câu hồn đoạt phách quá à "
─ " sau tôi cứ thấy cô bạn học này quen quen "
─ " phải rồi cô nói bạn ấy chuyển từ lớp 2A3 đến đây "
─ " Nhưng mà tôi có bao giờ gặp bạn ấy đâu "
Thấy cả lớp xôn xao bàn tán, cô giáo nhanh chóng lên tiếng cắt đứt sự ồn ào.
─ " Bạn ấy là Địch Tử Hy đến từ lớp 2A3 các em hãy chiếu cố bạn nhé ".
─ " Ủa! Phải nhỏ kỹ nữ kia không vậy? "
─ " Nè! Cậu có phải cô gái mặt mày tạ phấn kia không vậy "
─ " Cậu ấy để mặt mộc đó! "
─ " Như thế này đẹp hơn bộ dạng tàn tạ kia hơn nhiều "
Địch Tử Hy vốn ghét ồn ào, ánh mắt lạnh lùng như dao nhọn trừng bọn họ một cái.
Cả lớp nhất thời lạnh run sống lưng không dám tiếp lời buôn chuyện nữa.
Trên gương mặt vẫn bình thản nhưng giọng nói lại lạnh lùng vang lên.
─ " Tôi ra sao? Cần các người đánh giá à"
Cả lớp "..."
─ " trước đây tôi như thế nào thì kệ bà nó chứ lúc đó tôi ăn hết tiền nhà các người à ".
Cả lớp "..."
Giáo viên thấy tình hình lớp không ổn liền nhanh chóng lên tiếng phá vỡ bầu không khí lạnh lẽo.
- " Ờm...!Có chỗ bạn nào còn trống không? "
- " Thưa cô chỗ em còn trống " cô gái lúc nãy lên tiếng.
- " Vậy Tử Hy nếu không phiền, em ngồi cùng bạn nhé ".
- " Sao cũng được " Tử Hy nói xong liền đến chỗ ngồi.
Con bé này thay đổi nhanh thật, trước ở lớp 2A3 nửa bước không muốn rời, nay thế mà lại...!Cô giáo chỉ thầm thở dài trong lòng.
Tử Hy đi đến chỗ ngồi ngồi bên cạnh cô gái kia, cô gái nhìn cô cười cười môi câu lên nhỏ giọng nhẹ nhàng nói.
─ " Chào! Nảy hơi vội nên tớ chưa giới thiệu bản thân, tớ tên là Kim Mộc Tinh rất hân hạnh làm quen với cậu ".
Tử Hy nghe xong ngạc nhiên chóc lát rất nhanh liền lấy lại tinh thần.
Quả nhiên là nữ chủ, trong tiểu thuyết này chỉ có nguyên chủ Tử Hy xinh đẹp hơn nữ9 ra thì không có người thứ hai, nên từ sớm cũng mờ nhạt nhận ra, bây giờ đã gặp cô cũng sáng mắt quả thực không khác nguyên tác là bao.
Tử Hy cong môi nhẹ giọng nói
─ " ừm rất hân hạnh làm quen ".
Mà kệ vậy nữ chủ không làm gì mình thì mình cũng chẳng cần động tay động chân, nước sông không phạm nước giếng.
─ " Để dễ gọi tên cho nhau nên cậu gọi tớ là Mộc Tinh đi, còn tớ sẽ gọi cậu là Tử Hy ".
─ " Cũng được " Tử Hy không nghĩ ngợi gật đầu đồng ý.
Nghe thế Mộc Tinh cười tươi hơn nụ cười rất chân thành không hề có một chút giả dối.
Lúc đụng phải Tử Hy lúc đầu có chút bị khí thế cậu ấy áp bức tuy hơi sợ một lát, nhưng cô nàng cảm nhận được nó không ác ý với mình với lại cậu ấy trong xinh gái ghê ~ được làm bạn với Tử Hy đúng là phước đức ba đời cô tu được.
─ " Nè Tử Hy cậu thích Tuấn Minh hả? " Mộc Tinh đưa ánh mắt mong đợi nhìn Tử Hy chớp chớp mắt.
─ " Trước là vậy bây giờ thì nó không còn nữa " cô không chút kinh ngạc không mặn không nhạt nói trên gương mặt vẫn bình thản không chút gợn sóng.
Trên gương mặt của Mộc Tinh lộ vẻ đồng tình lại đáng thương nhìn Tử Hy.
─ " Học trưởng anh ấy cũng quá đáng thật, không đồng ý thì không đồng ý cớ sao lại vứt bó hoa cậu tặng cho anh ta vào mặt của cậu, xong còn chà đạp thư tình của cậu,làm mất mặt cậu trước toàn trường, giờ video cậu tỏ tình thất bại, nó lại phát tán trên weibo trường đầy " Mộc Tinh tức giận nói.
Tử Hy trong lòng vui thầm vì nữ chủ vì cô mà giận tên kia, nhưng cũng cười nhạt nói.
─ " anh ấy không đồng ý lời tỏ tình của tôi vì anh ta cũng có người mình thích "
Mộc Tinh thở dài chán nản nói với Tử Hy.
- " Ài! Anh ấy vậy mà có người mình thích, cô gái nào tốt số vậy "
- " Ây da, cô nương à người Tần học trưởng thích là cậu đó " Tử Hy bật cười nói nhỏ.
- " HẢ?!? " Mộc Tinh kinh ngạc vô tức hô lên nhưng quên không chế âm thanh phát ra khá lớn thu hút sự chú ý của giáo viên và học sinh xung quanh.
Giáo viên đang giảng bài bỗng nhiên bị Mộc Tinh lớn giọng cắt ngang bà nhíu mày nhìn cô nói.
- " Mộc Tinh em có chuyện gì vậy? "
Mộc Tinh giật mình bịt miệng, nhìn giáo viên đang nhìn mình liền ngại ngùng đáp.
- " Dạ không có gì đâu cô ".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...