Hắn đến đây diệt Tiền gia, nguyên nhân lớn nhất cũng chính là vì cái tên Tiền Nham Thư này, có thể nói, Tiền gia chính là vì Tiền Nham Thư, cho nên mới bị diệt.
"Ha ha ha!Ngươi diệt không được ta, ta đã mời Lão Tổ đến, giờ diệt vong của ngươi sắp đến rồi! Ha ha ha!" Tiền Nham Thư cầm trong tay một khối Ngọc Phù cười lớn.
Đây là khối Ngọc Phù mà phụ thân hắn dùng để liên lạc với lại Lão Tổ Tiền Bách Vạn, trước khi chết hắn còn chưa kịp phát ra thông tin cầu cứu, vừa rồi là hắn dập đầu liên tục, mục đích cũng là kéo dài một chút thời gian cùng lấy được khối Ngọc Phù này mà thôi.
Trải qua vài lần sinh tử, không thể không nói, hắn là không còn ngốc như lần đầu nữa.
"Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù, có chút khó giải quyết! "Hổ Huyền Thiên nhíu mày.
Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù, miễn dịch đại bộ phận Chí Tôn cường giả công kích, hắn đã thử ra, khối Hộ Thân Ngọc Phù này lực lượng phòng ngự vào khoảng hai ngàn vạn ức long lực lượng, Đạo Thể Chí Tôn Cường Giả không ra tay, rất khó mà phá vỡ được phòng ngự của nó. Hắn biết một kích vừa rồi của mình không thể nào phá tan được phòng ngự của nó, hắn chỉ là muốn phát tiết một chút mà thôi.
Chỉ có điều tên vô sĩ này muốn dựa vào khối Ngọc Phù này để bảo vệ mình một mạng, như vậy cũng quá mức là buồn cười, Ngọc Phù cũng có thời gian hạn chế, theo hắn thấy, khối này Ngọc Phù chỉ có thể cầm cự được hai khắc thời gian nữa mà thôi.
Hai khắc thời gian, cũng không quá dài, hắn có thể chờ đợi được.
"Hắc hắc! Tên xấu xí kia, chờ Lão Tổ của ta đến đây, ngươi sẽ chết chắc! "
"Không phải người là Chí Tôn cường giả hay sao?Ngươi có thể làm gì được ta!"
"Ta nói cho ngươi biết! Chờ sau khi người bị Lão Tổ của ta diệt sát! Ta nhất định sẽ đem con tiện nhân Ngô Nguyệt kia kỵ ở dưới thân ba ngày ba đêm!"
"Ha ha ha...Rắc!"
Có Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù bảo hộ, Tiền Nham Thư là không còn sợ bất kỳ ai cả, hớn nữa, Lão Tổ của hắn cũng đang đi đến, hắn còn sợ Hổ Huyền Thiên cái mao.
Như vậy, lá gan của hắn cũng mập ra, chỉ tay vào mặt Hổ Huyền Thiên liên tục mắng nhiếc, còn đem cả Ngô Nguyệt vào chọc giận Hổ Huyền Thiên, hắn thấy Chí Tôn cường giả cũng hết sức bình thường mà thôi, bị hắn lôi mười tám đời tổ tông ra mắng, cũng chẳng làm được gì, hắn cảm thấy thật là sảng khoái, phải biết không phải một tên Thông Thần nào cũng có thể đứng thẳng trước mặt Hóa Thần Chí Tôn, còn mắng chửi một vị Chí Tôn như con cháu dường như là không thể.
Nhưng mà hắn thì lại khác, hắn chỉ là Pháp Thần cảnh sâu kiến, lại mắng chửi Chí Tôn, trong khi tên Chí Tôn này lại không dám mở miệng nói lại một câu, chuyện này nếu như truyền ra ngoài, hắn sẽ là Linh Ma Đại Lục danh nhân, người người đều biết.
"Rắc! "
"Không... Không thể nào? Không phải nói Hộ Thân Ngọc Phù một lần có thể sử dụng được một khắc thời gian sao?"
Tiền Nham Thư mặt cười cứng đờ, nhìn khối Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù của mình từng bước vỡ nát, không khỏi lắp bắp nói.
Không thể nào đâu? Đây là Lục Giai bảo vật, ngay cả Hóa Thần Chí Tôn cường giả cũng vô cùng thèm khác, sẽ không dễ dàng hỏng mất như vậy.
"Ầm ầm!!!Rầm rầm!!! "
"Ầm! Không!!! "
"Ha ha ha! Tiểu tử trước khi ngươi chết, bản Tôn sẽ từ bi giảng cho ngươi một khóa, Lục Giai Ngọc Phù, cũng có rất nhiều loại, đại đa số sẽ là giống như ngươi nghĩ vậy, một lần kích hoạt có thể sử dụng được một khắc thời gian, chỉ là Lục Tinh Phù Văn đại sư đạo hạnh cũng có mạnh yếu khác nhau, một khi gặp được Ngọc Phù do Lục Tinh Phù Văn đại sư vừa mới đột phá chế tạo ra, hỏa hầu còn không đủ, như vậy thì chúc mừng ngươi, Ngọc Phù mà ngươi sử dụng chỉ có nhiêu đó thời gian cùng công năng mà thôi!"
Hộ Thân Ngọc Phù vừa nát, chỉ có tu vi Pháp Thần cảnh sơ kỳ Tiền Nham Thư, làm sao có thể chống lại Yêu Tôn cường giả Hổ Huyền Thiên, hắn chỉ nhẹ nhàng phất tay, thân thể của Tiền Nham Thư liền bị đánh tan, chỉ còn một đạo Nguyên Thần bị hắn cầm trong tay.
Hổ Huyền Thiên cầm trong tay Tiền Nham Thư Nguyên Thần, cười lên vô cùng sảng khoái, cũng có lòng tốt giảng giải cho Tiền Nham Thư một khóa.
Hắn là nhịn cái tên Tiền Nham Thư này lâu rồi, đến Yêu Tôn cảnh giới, tâm của hắn đã trải qua thiên chuy bách luyện, chỉ là gặp phải cái tên Nham Hiểm tiểu nhân như Tiền Nham Thư, đạo tâm vững chắc đến đâu cũng phải dao động.
Giờ này thì tốt rồi, những tưởng mình sẽ phải đợi thêm nữa giờ đồng hồ nữa, không nghĩ đến cái tên Tiền Nham Thư này lại gặp phải Hộ Thân Ngọc Phù hàng giả, làm cho niềm vui của hắn đến trước thời hạn.
"Bệ Hạ.... Bệ Hạ, chỉ là hiểu lầm, cầu..xin ngài.. tha cho tiểu nhân...một cái...mạng chó...Ngài muốn.. Tiểu nhân làm gì.. Làm gì.. Cũng được! "
Còn lại đạo Nguyên Thần, lại bị Hổ Huyền Thiên nắm trong tay, Tiền Nham Thư hắn nào có vốn liếng gì để mà kiêu ngạo nữa đâu chứ, bây giờ còn sống được hay không lại là một chuyện.
Hắn hận a, hắn hận Lão Tổ của hắn sao đến giờ này còn chưa ra đây cứu hắn, hắn hận cái tên tên Lục Tinh Phù Văn đại sư kia, tu vi không đủ đi luyện chế Lục Giai Ngọc Phù làm cái gì.
Nếu như tên Lục Tinh Phù Văn Sư kia có mặt tại nơi đây, hắn lập tức sẽ mắng cho máu chó phun lên đầu, ngươi luyện chế ra một cái Ngọc Phù tồi tệ như thế, còn tự xưng mình là Lục Tinh Phù Văn đại sư, thật là không biết nhục mà.
Nhưng mà trên hết, hắn cũng là vô cùng hận mình, phải chi không cần phải trả thù cái tên Ngô Kiện kia, hắn cũng không phải rơi vào bước đường hôm nay.
"Hắc hắc! Yên tâm đi, ta sẽ không có giết ngươi! " Hổ Huyền Thiên nhìn tiểu Nguyên Thần Tiền Nham Thư đang liên tục cầu xin, hắn cười hết sức âm hiểm nói.
"Đa tạ Bệ Hạ! Đa tạ Bệ Hạ! Chỉ cần có thể được sống, ta nguyện suốt đời làm một con chó của ngài!"
Tiền Nham Thư vẫn đang dập đầu như băm tỏi, cho nên còn không có chú ý đến nụ cười âm hiểm của Hổ Huyền Thiên, nghe được Hổ Huyền Thiên sẽ không giết mình hắn thật sự vui mừng quá đỗi.
Chỉ cần còn sống, bắt hắn làm già hắn cũng chấp nhận, cho dù bây giờ Hổ Huyền Thiên bắt hắn đi hại Lão Tổ Tiền Bách Vạn của hắn, hắn cũng không nhíu mày một cái làm theo.
Chỉ là còn chưa để cho hắn vui mừng được lâu, câu nói tiếp theo của Hổ Huyền Thiên, lại đưa hắn vào hầm băng.
"Ta là sẽ không giết ngươi, nhưng mà ta sẽ đem Nguyên Thần của ngươi, dùng Nguyên Hỏa thêu đốt một vạn năm, cho đến khi ngươi hao hết thọ nguyên mà chết thì thôi!"
"Không! Bệ Hạ! Cầu ngài sát ta đi! Cầu ngài sát ta đi! Ta cho dù có bị hồn phi phách tán cũng sẽ đội ơn ngài!" Tiền Nham Thư rùng mình kêu lớn, vô cùng chân thành.
Chết tuy là đáng sợ, nhưng mà trên đời này còn có những cực hình còn tan khốc hơn cả chết.
Nguyên Hỏa Đốt Thần chính là một trong số đó, hắn đã từng đi vào Trân Bảo Lâu, cũng đã được Dương Huân dẫn vào cho xem những phạm nhân bị Trân Bảo Lâu dùng Nguyên Hỏa đốt Thần, những tên kia hằng ngày là chịu đựng vô cùng thống khổ, sống không bằng chết, cực kỳ tàn khốc, nhìn thấy hắn cùng Dương Huân đến, những người kia còn van xin hắn ra tay diệt sát đi Nguyên Thần của bọn họ, bọn họ sẽ vĩnh viễn mang ân, đến bây giờ nghĩ lại, người được xem là độc ác như hắn cũng không thể lạnh mình.
Không thể nào ngờ tới, có một ngày, hắn lại phải tự mình cảm thụ cái cực hình kia.
"Ầm ầm!!! "
"Tặc Tử to gan! Lập tức thả ra cháu của ta!"
Hổ Huyền Thiên còn đang hí hửng vì đã nghĩ ra được cách trừng trị Tiền Nham Thư, chỉ trong giây lát, tại cái tiểu môn hộ chưa bị hắn phá hủy bỗng nhiên chấn động liên hồi, theo sau, một âm thanh như sấm rền vang lên, một tên lùn chỉ một mét sáu, mập mạp còn hơn cái thùng phi xuất hiện, cầm một cái Đạo Khí hình Đồng Tiền màu hồng sắc, nhìn chằm chằm vào Hổ Huyền Thiên, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Hổ Huyền Thiên một dạng.
Tiền Bách Vạn, Phàm Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành cảnh giới, hiện tại hắn đã đột phá Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, cũng chính vì đang đột phá tại tối hậu quan đầu, cho nên hắn mới ra chậm một chút, kết quả Tiền gia của hắn đã bị người ta cấp diệt tộc.
....
p/s: Híc...Ngày hôm nay chỉ có thể làm đến đây được thôi, mấy hôm nay thức khuya viết truyện bây giờ sốt rồi, đầu quá đau nhức, chờ đi truyền nước về xem đỡ được chút nào hay không thì làm tiếp vậy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...