"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
"Ồn ào! Ta cùng Tiểu Nha Nha nói chuyện, nào có chỗ cho ngươi xen vào!"
Diệp Tử Phàm đi đến xoa mái tóc đen của Diệp Tiểu Nha một cái, đang muốn cùng nàng vui đùa vài câu, cái tên Vân Án Phương này lại lên tiếng quát, cái này thật làm cho hắn không vui.
Đánh ra một chưởng, như là đập một đám ruồi nhặng một dạng, đem tất cả hai mươi hai tên Siêu Phàm này đều cho bao phủ vào bên trong.
Thật ra hắn đã đến đây từ lâu, thế nhưng cũng không có ra tay, hắn muốn lợi dụng đám người này dạy cho Diệp Tiểu Nha một khóa về Tu Luyện Giới tàn nhẫn cùng Tu Luyện Giả vô tình, kết quả làm hắn khá hài lòng, nếu như cái tên Diệp Mộc kia không đứng ra thì là càng tuyệt.
Đám người Vân Tộc này đã hoàn thành xong vai diễn của mình, hắn cũng là không muốn để bọn họ nhảy nhót thêm nữa, cho nên cũng chỉ đành ra tay tiễn bọn họ một đoạn đường.
"Ầm ầm! Cái gì? Lực lượng này?"
"Ầm ầm! Không! Đây không phải là sự thật? "
"Chết tiệt! Hắn là Chân Huyền Cảnh Chân Nhân! "
"Không! Chân Nhân tha mạng! "
"Phốc... Phốc... Phốc...! "
Một đám Siêu Phàm Cảnh Vân Tộc, mặc dù lần đầu tiên Diệp Tử Phàm xuất thủ bọn họ đã hết sức đề phòng, thế nhưng khi đối đầu với kích thứ hai thì bọn họ đã cảm nhận rõ ràng sự vô lực.
Cho dù bọn họ có sử dụng hết thủ đoạn vốn có, nhưng mà tất cả đều là phí công, cho dù muốn chạy trốn cũng không được, bây giờ bọn họ mới biết mình phải đối mặt với một tôn cường giả khủng bố đến mức nào.
Hai mươi hai vị Siêu Phàm Tiên Sư, cao cao tại thượng, được phàm nhân hết lòng cúng bái, giờ phút này lại giống như hai mươi hai cái quả cầu, nổ tung lên giữa màn trời đêm, nhìn cũng khá là diễm lệ.
"Tử Phàm ca ca! Huynh không phải là Võ Mạch cảnh? " Nhìn thấy hai mươi hai vị Siêu Phàm Tiên Sư vừa rồi còn diễn võ dương oai bị Diệp Tử Phàm một kích diệt sát, Diệp Tiểu Nha đầu óc có chút không đủ dùng, vô ý thức hỏi một câu.
Chỉ là khi hỏi xong, nàng thật muốn cho mình một cái tát, nàng hỏi một câu thật vớ vẫn, Võ Mạch cảnh có thể dùng một chiêu diệt đi hơn hai mươi vị Siêu Phàm Cảnh hay sao?
"Cốc!"
"Nha đầu ngốc! Ta đương nhiên không phải là Võ Mạch cảnh! "
Diệp Tử Phàm sau khi đánh ra một chiêu diệt đi đám người kia xong, cũng không có quan tâm đến thành quả của mình, mà khẽ gõ Diệp Tiểu Nha một cái, tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng.
"Ây da! Tử Phàm ca ca! Huynh gạt người! " Diệp Tiểu Nha khẽ kêu đau một tiếng, chỉ tay vào Diệp Tử Phàm lớn tiếng nói.
Tử Phàm ca ca này thật đáng giận, rõ ràng là một đại cao thủ, lại ngụy trang thành một tên Võ Mạch cảnh, thật là đáng giận cực kỳ.
Nếu như nàng biết Diệp Tử Phàm lợi hại như vậy, vừa rồi sao có thể lộ ra bộ mặt yếu đuối ủy mị cho hắn xem, bây giờ nghĩ lại, thật sự là quá mất mặt.
"Tiểu Nha Nha! Võ Mạch cảnh là do muội tự nghĩ ra mà thôi, ta có khi nào nói mình là Võ Mạch cảnh Võ Giả! " Diệp Tử Phàm nghe vậy, lập tức chắp tay sau lưng, ngước mặt nhìn trời, tỏ ra mình là một vị thế ngoại cao nhân một dạng.
"Muội mặc kệ! Huynh lừa muội, huynh lừa đảo! "Diệp Tiểu Nha thật không ăn hắn bộ dạng này, vẫn cắn chặt không có buông tha.
Hiện tại nàng đã nhớ lại, quả thật từ trước đến nay Diệp Tử Phàm chưa từng nói hắn là Võ Mạch cảnh, đây chỉ là do nàng vẫn luôn tự cho là thông minh, nghĩ hắn là Võ Mạch cảnh mà thôi, giờ này nghĩ lại, thật sự là lỗi của nàng.
Chỉ là nghĩ đến Diệp Tử Phàm vốn là đại cường giả, lại không chịu nói cho nàng biết, làm nàng chịu không ít khổ, đây là lỗi của hắn.
Đám người Diệp Hán Lương nhìn thấy tình cảnh này, thật sự vô cùng hâm mộ a, người mà bọn họ hâm mộ cũng không phải là Diệp Tử Phàm, mà là Diệp Tiểu Nha.
Bọn họ ước gì mình có thể thay thế Diệp Tiểu Nha vị trí, cùng Diệp Tử Phàm đối đáp vài câu, như vậy bọn họ đã mãn nguyện, phải biết không phải ai cũng có thể có cơ hội cùng một vị "Chân Huyền Cảnh " cường giả trò chuyện vui vẻ mà không có lo lắng gì.
Ước thì ước, nhưng mà không ai lại dám đứng ra, cái tên Vân Án Phương kia vì nhiều lời một câu, đã bị vị cường giả này cấp diệt sát, có cái tấm gương trước mắt, không có ai lại muốn đi theo.
"Được! Được rồi! Đây là lỗi của ta!"Diệp Tử Phàm chỉ có thể bất đắc dĩ đầu hàng, rõ ràng là con bé kia là người vô lý, nhưng mà hắn không thể không nhận thua, ánh mắt của cô ta càng ngày càng híp lại, càng lúc càng nguy hiểm, nếu như hắn không nhận thua, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
"Xem như huynh thức thời! "Diệp Tiểu Nha cười tươi như một đóa hoa.
Trong lòng nàng bây giờ vô cùng vui mừng, Tử Phàm ca ca cho dù có biến thành cái thế cường giả, thì cũng là Tử Phàm ca ca của nàng, trước sau đều không có thay đổi, đây là điều đáng quý nhất.
Bước vào Tu Luyện chưa lâu, nhưng mà cũng không phải nàng kém kiến thức, nàng biết rằng cường giả một khi tu vi càng cao, tính cách sẽ càng ngày càng quái dị, luôn tỏ ra cao cao tại thượng, làm người khó gần, cũng may, Tử Phàm ca ca của nàng không ở trong số đó, như vậy là đủ rồi.
"Các ngươi đã đến rồi! Sao còn chưa hiện thân? "Dỗ dành Diệp Tiểu Nha sau, Diệp Tử Phàm bỗng nhiên nhìn về phía tây phương hướng, cất tiếng nói.
"Ha..ha..ha..Diệp Chân Nhân quả nhiên tu vi cao siêu! Vân Viễn Đông xin bái phục!"
Lời Diệp Tử Phàm vừa dứt, hướng tây không đến mười dặm một đạo thân ảnh đạp không mà đến, cất tiếng cười to chào hỏi Diệp Tử Phàm.
Chỉ là ngoài miệng tuy chào hỏi, nhưng khi đến gần cách Diệp Tử Phàm một trăm trượng, từ thân thể của hắn phát ra một cổ khí thế vô cùng cường đại, ép đến vạn vật xung quanh rên rỉ liên hồi, nếu như so với Vân Án Phương phát ra, thì khí thế của vị Vân Viễn Đông này còn cường gấp trăm lần có hơn.
"Chân Huyền Cảnh trung kỳ đại thành! Ngươi là người Vân Tộc? " Phất tay đem khí thế "cường đại" của Vân Viễn Đông đánh bay đi, Diệp Tử Phàm có một chút hứng thú hỏi.
"Không sai! Bản tọa chính là Vân Tộc Lão Tổ! "Vân Viễn Đông không có quanh co trả lời.
Đối mặt với lại một đại cao thủ như tên Diệp Tử Phàm trước mắt này, nếu như vòng vo tam quốc sẽ thật đánh mất thân phận, cùng không tôn trọng đối phương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...