"Ai, thật là một giai nhân tuyệt sắc a, Âm Dương Thiên Quân ta thật sự là có phúc!"
Đang lúc Diệp Tử Phàm đang muốn thu hồi viên Lục Giai Yêu Đan, một âm thanh đột ngột vang lên làm cho hắn giật cả mình lại.
Từ bên trong đám đổ nát quan tài kia, xanh đỏ hai màu quang mang trôi nổi, sau đó biến thành một bóng người, bóng người này chỉ cao có sáu mươi cm, trong không khác gì một chú lùn, ánh mắt vô cùng dâm tà nhìn về phía Lâm An Nam.
Bóng người kia chỉ ở trạng thái hư huyễn, hiển nhiên không phải là thực thể, người này ước chừng bốn mươi tuổi, trông có vẻ khá trẻ trung, khuôn mặt hồng hào, nhưng mà ánh mắt lại chỉ có vô tận dâm dục, nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống Lâm An Nam một dạng.
"Ngươi là ai?"
Nhìn thấy người này bất chợt hiện lên, Lâm An Nam mày liễu cau lại, trầm giọng nói, đối với người này ánh mắt nàng vô cùng khó chịu.
"Ha ha, vị tiểu mỹ nhân này cũng thật là hung hãn, đánh tan hài cốt của ta thành mảnh nhỏ, vậy mà còn hỏi ta là ai!?"Nghe vậy, tên nam tử dâm tà kia không khỏi mỉm cười, nói.
Nghe những lời này, Diệp Tử Phàm cùng Lâm An Nam sắc mặt đều biến đổi.
"Ngươi là Âm Dương Cổ Quật chủ nhân, Âm Dương Thiên Quân?"
"Ha ha, không sai, mười vạn năm trước sau khi ta diệt đi tên Thần Viện trưởng lão kia, chẳng những là ta bị thương nặng, Trung Phẩm Đạo Khí Hỏa Vân Đao cũng theo một trận chiến kia mà tan vỡ không còn, ta bất đắc dĩ phải hạ thấp đi một cảnh giới đến nơi đây dưỡng thương, chỉ tiếc ông trời lại tuyệt đường người, ta chỉ có thể chèo chống được một vạn năm thì thân thể không có chịu đựng nổi, chỉ còn lại một đạo Nguyên Thần tồn tại trên thế gian, ta hận Thần Viện a!" Nói đến cuối cùng, Âm Dương Thiên Quân sắt mặt đầy hận ý, trông vô cùng giữ tợn.
"Đồ dâm tặc, ngươi làm bao nhiêu chuyện ác, tàn hại người vô tội, chết chưa hết tội!"Lâm An Nam cắn răng ngọc nói, trong âm thanh có sự tức giận, nàng Lâm Gia một vị tiền bối, vì tên dâm tặc này cho nên mới phải tự sát, đối với Âm Dương Thiên Quân, nàng hận ý mười phần.
"Chuyện nam nữ vốn là phù hợp với thiên địa âm dương, sao có thể nói là dâm tặc chứ, ngươi còn hoàng hoa khuê nữ, làm sao có thể biết được sự vui sướng của những người con gái cùng ta hoan ái chứ, à mà không, chỉ chút nữa thôi ngươi cũng sẽ được hưởng thiên luân chi hỉ, ngươi nhất định sẽ kêu lên vui sướng hơn những người kia, ta sẽ làm cho người dục tiên dục tử!!"Âm Dương Thiên Quân ánh mắt mị lên, miệng tuôn ra lời dâm ô không thể nào tưởng tượng nổi.
"Dâm tặc! Ta giết ngươi!! "
"Ầm ầm! Ầm ầm. "
Lâm An Nam ngọc diện giận dữ, không còn muốn nghe tên Âm Dương Thiên Quân này nói tiếp, một kiếm bổ ra, chín ức long lực lượng mang vào trong ánh kiếm, trãm diệt cổ kim
"Ha ha, chỉ là chút tài mọn, phá cho ta!"
"Ầm ầm! ầm ầm! "
"Phốc! "
Âm Dương Thiên Quân chỉ phất ra một chưởng, ánh kiếm của Lâm An Nam bỗng nhiên tan thành mây khói, còn dư lực đem nàng đánh bay vào vách tường, giữa không trung còn phun ra một ngụm máu.
"Thông Thần Cảnh lực lượng! "Diệp Tử Phàm kinh nghi bất định nói.
Vừa rồi đạo kia chưởng ấn mà Âm Dương Thiên Quân đánh ra, có đến một trăm ức long lực lượng, loại lực lượng này chỉ có Thông Thần cường giả mới có thể sử dụng được.
"Tiểu Tử, xem như ngươi có ánh mắt! "Nhìn qua Diệp Tử Phàm một cái, Âm Dương Thiên Quân gật đầu nói.
"Ta có điều không hiểu, Thiên Hoang không thể sử dụng trên Tứ Giai lực lượng hay sao? Ngươi làm sao không bị Thiên Hoang Pháp Tắc gạt bỏ! "Diệp Tử Phàm hỏi, hắn vừa rồi không phải là không muốn ra tay giúp Lâm An Nam, mà là không kịp, Âm Dương Thiên Quân ra tay quá nhanh, lực lượng cũng cực mạnh, chỉ có hắn bộc lộ ra trên Tứ Giai lực lượng mới có thể ngăn cản, chỉ là như vậy, hắn sẽ bị Thiên Hoang Pháp Tắc diệt sát.
Với lại hắn hiện tại không thể tự do hoạt động được, trong cơ thể của hắn không hiểu tại sao lại có một cổ vô danh tà hỏa đang hoành hành, mỗi lần đến gần Lâm An Nam, cổ tà hỏa kia lại càng vượn, hắn đang ra sức dùng Nguyên Lực chống lại cổ tà hỏa kia, nhưng có vẻ như là không mấy hiệu quả.
"Nói cho ngươi biết cũng không có sao, dù sao thân thể của ngươi lát nữa cũng là của ta," Âm Dương Thiên Quân ngắm gương mặt đang đỏ bừng của Diệp Tử Phàm nói tiếp! "Khi mới vào Thiên Hoang này, ta khắp nơi bị áp chế thực lực, một lần vô tình đến nơi đây dưỡng thương, trong lúc vô ý ta bộc phát ra Thông Thần cảnh thực lực, ta vô cùng hoảng sợ, ta nghĩ mình sắp bị thiên Hoang Pháp Tắc gạt bỏ cho nên chuẩn bị đối mặt với cái chết, chỉ là ta chờ hồi lâu mà kiếp nạn cũng không đến, cho nên ta mới biết được tại đây có một loại vô hình lực lượng có thể ngăn cản Thiên Hoang Pháp Tắc ý chí, ta quyết định tại nơi đây bế quan dưỡng thương! "
Hắn chỉ vào Tám Tấm Thạch Môn,nói:"Ngươi có biết tám môn cửa đá kia là loại Phù Trận gì hay không? Nói ra ngươi cũng không thể ngờ tới, nó chính là Ngũ Giai Phù Trận Càn Khôn Trấn Thiên Trận, thuộc về Ngũ Giai cao cấp Phù Trận, Không có Hóa Thần cảnh thực lực, tuyệt đối là không phá được nó, nếu như tại bên ngoài, đã bị Thiên Hoang Pháp Tắc gạt bỏ từ lâu, nhưng mà tại đây nó vẫn có thể tồn tại, "Âm Dương Thiên Quân đắc ý nói.
"Trong cơ thể của ta, độc là do ngươi hạ!"Diệp Tử Phàm nghe xong hắn nói, cũng là thở dài một hơi, chỉ cần có thể sử dụng trên Tứ Giai lực lượng là được rồi, chỉ là một tên Thông Thần cảnh cường giả, đối với hắn bây giờ diệt đi là không khó, huống gì chỉ là một đạo Nguyên Thần, hắn quan tâm nhất chính là độc dược trong người hiện nay, loại đồ dược này vô cùng quái dị, hắn càng áp chế, thì nó lại càng cường liệt.
"Cái này ngươi có thể yên tâm, nó không phải là độc dược gì, mà là xuân dược cực mạnh có tên là Âm Dương Hợp Hoan Tán, người trúng loại Xuân Dược này chẳng những không có hại, ngược lại rất tốt cho việc tu luyện! "Hắn liếc mắt nhìn cũng đang đỏ bừng gương mặt Lâm An Nam nói tiếp."Chỉ là một khắc thời gian nếu không cùng khác giới giao hoan, trong cơ thể sẽ bị dục hỏa đốt người, banh xác mà chết! "
"Đại Hắc! Loại xuân dược này ngươi có cách nào có thể giải quyết được không? " Diệp Tử Phàm dùng ý niệm cùng Đại Hắc câu thông, hắn tự phụ có thể giải quyết mọi việc tại nơi đây, nên cũng không có liên lạc với Đại Hắc, không nghĩ đến vẫn phải nhờ đến hắn giúp đỡ.
"Chủ nhân, xin lỗi loại xuân dược này dùng Ngũ Giai Linh Dược, Linh Thú chế tạo mà ra, ta hiện tại không có cách nào có thể giải quyết được! "Đại Hắc âm thanh bất đắc dĩ từ bên trong Luyện Thần đỉnh truyền ra, loại Âm Dương Hợp Hoan Tán này hiện tại hắn thật thất thủ vô sách.
"Âm Dương Thiên Quân, chỉ cần ngươi giao ra giải dược, Bản Tọa có thể tha cho ngươi một mạng!"Đại Hắc đã không có cách, hắn chỉ đánh chủ ý lên Âm Dương Thiên Quân này.
"Ha ha a..thật sự là chết cười..! "Âm Dương Thiên Quân dường như đang nghe một chuyện cười lớn nhất thế giới đồng dạng, hắn đường đường là Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn thực lực, lại bị một tên chỉ có Pháp Thần cảnh dọa giết, đây thật giống như một con kiến đang uy hiếp một đầu Thần Long, nếu như không nghe lời ta có thể diệt đi ngươi một dạng, chỉ là đang cười nói một nửa, hắn bỗng dưng im lặng, sau đó Nguyên Thần của hắn run rẩy như ve mùa đông.
"Hóa..Hóa Thần cường giả!"Âm Dương Thiên Quân gian nan nói.
"Ta không có thời gian cùng ngươi dong dài, giải dược Âm Dương Hợp Hoan Tán này đang ở đâu? Ta chỉ cho ngươi ba hơi thở thời gian!"Cường đại uy áp từ trên người Diệp Tử Phàm bộc phát mà ra, chỉ trong thoáng chốc không gian xung quanh như đông kết lại, cho dù là tu vi thấp như Lâm An Nam, cho đến Thông Thần hậu kỳ viên mãn Thần Hồn như Âm Dương Thiên Quân cũng không thể nhúc nhích một tia.
"Chí...Chí Tôn Bệ Hạ!!! Xin...Ngài tha..mạng!!! Âm Dương Hợp.. Hợp Hoan...Tán thật sự ngoài cách Âm..Dương giao..hợp ra, không có cách nào có...có thể.. giải!" Âm Dương Thiên Quân nói một câu, nhưng mà vì quá sợ hãi,âm thanh của hắn thường đức quảng.
Trong lòng của hắn kinh hãi muốn tuyệt, Hóa Thần Chí Tôn, là Hóa Thần Chí Tôn, không phải nói Thiên Hoang không cho phép Thông Thần cảnh trở lên lực lượng xuất hiện tại đây hay sao? Đây là có chuyện gì xảy ra? Ông trời của ta ơi, ta còn định đoạt xá thân thể của hắn nữa, nếu như ta biết hắn là một vị Hóa Thần Chí Tôn, cho ta mười lá gan ta cũng không dám đánh hắn chủ ý a.
"Ầm ầm! "
"Không có, không có để ngươi sống trên đời này có ý nghĩa gì? "Diệp Tử Phàm hai mắt đỏ rực, phất tay lên đánh tan Âm Dương Thiên Quân Nguyên Thần, gằn giọng nói.
Âm Dương Thiên Quân tuy là trước đây còn sống là uy phong một cỏi, trước khi chết Nguyên Thần của hắn cũng có thể phát ra Thông Thần Sơ Kỳ lực lượng, nhưng mà đối với Diệp Tử Phàm bây giờ thì kém quá mức xa xôi, hắn không kịp rên một tiếng đã bị Diệp Tử Phàm gạt bỏ.
"Tử Phàm..!" Sau khi Diệp Tử Phàm diệt sát đi Âm Dương Thiên Quân, âm thanh của Lâm An Nam bỗng nhiên sau lưng truyền đến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...