Làm cho người ta sợ hãi một màn phát sinh.
"Phốc phốc!!!Phốc phốc!!!Phốc phốc!! "
Từ Yêu Soái cảnh giới cao thủ, cho đến thấp hơn một bật Yêu Tướng phổ thông Yêu Binh, trong vòng ngàn dặm phạm vi Ngọc Thủ nguyên một đám toàn bộ đều không ngoại lệ hóa thành một đám mưa máu, hôi phi yên diệt, liền như bọn họ chưa từng xuất hiện một dạng, chỉ còn lại huyết vụ kia chứng minh bọn họ đã từng đến đây.
...
Tĩnh! Trong lúc nhất thời, to lớn Long Uyên Bình Nguyên yên tĩnh dọa người.
Chết, tất cả đều chết hết, làm sao có thể, chúng ta còn chưa tỉnh ngủ a, không phải nói Bát Đại Pháp Thần Đại Nhân đã bị Yêu Tộc cho trấn áp rồi sao?
Vừa rồi xuất thủ lại là ai? Nhân Tộc còn lại võ giả hai mặt nhìn nhau, từ trong mắt đối phương có thể trông thấy được vô tận nghi hoặc.
Bọn họ cũng không còn tán loạn chạy chết nữa, mà thay vào đó là bình tĩnh đến lạ thường, Pháp Thần, tuyệt đối là Pháp Thần, cũng chỉ có Pháp Thần cường giả mới có thể một chiêu diệt đi hàng ngàn hàng vạn Yêu Soái Yêu Tướng, vấn đề là vị Pháp Thần này là ai mới được? Bát Đại Pháp Thần đó là điều không thể, nếu như Bát Đại Pháp Thần còn chưa bị trấn áp, Yêu Tộc Yêu Vương sẽ không thể nào đến được nơi này.
..
"Dừng tay.."
"Ngươi muốn chết!! "
"Ầm Ầm! Ầm ầm!! "
Hai âm thanh rống giận từ Tây phương vang lên, Hỏa Lâm cùng Phong Vũ Xuân kinh giận không thể át lên tiếng, bọn họ sau khi sát hại một đám Chân Huyền, Siêu Phàm của Đại Tấn Đế Quốc thì không còn ra tay nữa, mà tại một nơi vạn dặm xa dưỡng thương, trong suy nghĩ của bọn họ Nhân Tộc Bát Đại Pháp Thần đã không còn, không có lực lượng nào có thể chống lại Yêu Tộc Luyện Thần Thành Đại Quân, thay vì ở lại đây chỉ tốn thêm thời gian, không bằng tìm một nơi khôi phục lại thương thể, chỉ là bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ đến, tàn lụi Nhân Tộc lại xuất hiện một vị Pháp Thần cảnh, đã vậy còn không nói lý ra tay diệt đi cấp thấp Yêu Tộc, ngươi tôn nghiêm của cường giả để đâu rồi.
Chỉ là nếu biết trong lòng hai người bọn họ nghĩ như vậy, Lâm An Nam sẽ hết sức khinh thường, các ngươi có thể ra tay diệt sát đi Nhân Tộc cấp thấp Võ Giả, ta sao lại không thể diệt đi Yêu Tộc cấp thấp Yêu Thú.
"Bất kể ngươi là ai, dám ra tay tàn sát cấp thấp Yêu Tộc, ngươi đáng chết!! "Hỏa Lâm nhìn thân cao gần hai trăm mét Lâm An Nam với ánh mắt phun lửa nói.
"Tự báo ra tên hiệu, Phong Vũ Xuân ta không có giết hạng người vô danh!"Phong Vũ Xuân sau một lúc giận dữ liền bình tĩnh trở lại nói.
Hắn đang rất nghi hoặc, Nhân Tộc từ khi nào lại xuất hiện một vị Pháp Thần sơ kỳ viên mãn cao thủ, nếu như là có bọn họ đã biết, với lại Nhân Yêu chi chiến liên quan đến vận mệnh của cả Nhân Tộc, nếu là Nhân Tộc Pháp Thần cảnh, không thể nào không tham chiến, đây là điều mà hắn vô cùng khó hiểu.
"Nói cho các ngươi biết cũng không sao, ta là Lâm An Nam Thần Lục Thần Viện Tinh Anh đệ tử, "Lâm An Nam một trăm chín mươi chín mét Pháp Thể nhìn hai tên Yêu Vương của Yêu Tộc nói, sau đó từ trong tay nàng không biết lúc nào xuất hiện một thanh kiếm, chỉ về hướng Nhị Vương, "Yêu Tộc Yêu Thú, ỷ cường lăng nhược, tàn sát chúng sinh, hôm nay Lâm An Nam ta phải thay trời hành đạo, diệt sạch đi đám Yêu Tộc các ngươi! "Lâm An Nam nhìn Nhị Vương, giọng đầy chính khí nói.
"Thần Lục Thần Viện!!"Hỏa Phong nhìn Lâm An Nam một mặt không thể tin được, đây không phải là Thiên Ngoại Thí Luyện Giả hay sao? Hiện tại mới hơn chín vạn năm, vẫn còn gần mấy ngàn năm nữa mới đến lần thứ tư Thí Luyện, sao bọn họ lại có thể xuất hiện tại nơi này.
"Hạ Phẩm Đạo Khí!!"Phong Vũ Xuân thì lại không quá kinh ngạc như Hỏa Lâm, hắn nhìn chằm chằm vào thanh kiếm đang lớn dần trong tay Lâm An Nam, gằn từng chữ.
Hạ Phẩm Đạo Khí uy lực thế nào thì hắn đã vừa lãnh hội vô cùng đầy đủ, nói thật, nếu không phải có Phong Khắc Nhiên, mười một người Yêu Vương bọn họ muốn chống lại Bát Đại Pháp Thần trong tay cầm Đạo Khí là không có khả năng.
"Hỏa huynh, ngươi chống lại trong chốc lát, ta tốc độ nhanh, chỉ cần tìm đến Phong Khắc Nhiên, chúng ta sẽ an toàn "Phong Vũ Xuân truyền âm nói, hắn đã có ý định nhượng bộ lui binh.
Hắn biết nếu như chỉ mình Lâm An Nam thôi thì không ai trong bọn họ e ngại nàng ta, vấn đề là trong tay nàng ta cầm chính là Đạo Khí a, cho dù hai người bọn họ có Liên Hợp lại, cũng là nắm chắc thất bại trong tay.
Hắn thầm nghĩ vận khí của mình xui xẻo, những lần Thí Luyện Giả trước, theo hắn biết rất ít có người mang trên mình Đạo Khí vào trong này Thí Luyện, hiện tại hắn gặp vị đầu tiên lại mang theo Đạo Khí, đúng là đổ mấy đời nấm mốc.
"Phong huynh, tốc độ của ngươi rất tốt, ngươi có thể trốn tránh Đạo Khí công kích trong một canh giờ là không có vấn đề gì, công việc đi báo tin dành cho ta đi!"Hỏa Lâm trong lòng run sợ nói.
Hắn cũng không ngu, Bát Đại Pháp Thần trong tay Đạo Khí uy lực như thế nào, hắn so với Phong Vũ Xuân còn lãnh hội đầy đủ hơn, lỗ tai bên trái mới mọc ra của hắn chính là ví dụ sống, hắn làm sao dám một mình chống lại Đạo Khí công kích, nhất là khi hắn không có tốc độ như Phong Vũ Xuân.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!! "
"Phượng Vũ Cửu Thiên!!!"Lâm An Nam không biết hai người đang vì muốn tránh đi bản thân mà tìm cách trốn chạy.
Nàng lập tức xuất thủ, ba trăm mét Phi Phượng Kiếm phát ra dày đặc Kiếm Quang, đem Phong Vũ Xuân cùng Hỏa Lâm cùng nhau cho bao phủ.
"Nguy rồi!!! Canh Kim Huyền Kiếm Khí!!Đi!!!"
"Không được!!! Hỏa Diễm Phần Thiên Chưởng!!!!"
"A!!Phốc! Phốc! "
Trốn tránh không kịp, tốc độ của Đạo Kiếm Khí kia là quá nhanh, cho dù bọn họ lúc toàn thịnh cũng khó có làm ra phản kháng, huống gì bây giờ đã bị thương tại thân.
Chín ức long lực lượng không hề là thổi, bọn họ tuy có thêu đốt Tinh Huyết cũng không có cái lực lượng kia, kết quả có thể nghĩ.
"Yêu Nghiệt, chết đi!!"
Lâm An Nam quát lớn, Phi Phượng Kiếm lại huy động, nhắm ngay vị trí của song Vương vừa rơi xuống, thề một kích đem thân hình khổng lồ Nhị Yêu cho cắt làm tám khối.
"Phốc!! Phong huynh, nếu như nghe lời ta, ngươi bây giờ có lẽ không phải chết!! "Hỏa Lâm phun ra một ngụm máu nhìn cách đó không xa Phong Vũ Xuân nói.
"Không thể tưởng tượng ra được có một ngày chúng ta lại chết chung một chỗ! "Phong Vũ Xuân nhìn trăm trượng ánh kiếm đang hướng hai người bọn họ bổ xuống, cảm khái nói.
Nếu vừa rồi hắn không dây dưa, nhìn thấy Lâm An Nam xuất ra Đạo Khí, lập tức chạy trốn, vẫn còn có một tia hi vọng, nhưng chỉ chần chờ giây lát, kết quả là bồi luôn mạng của mình vào.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
"Nhân Tộc Pháp Thần, đừng quá mức càn rỡ!! "
Đang lúc Nhị Vương đang nhắm mắt chờ chết thì một âm thanh như kinh lôi, vạch phá không gian giáng lâm tại Long Uyên Sơn Mạch, xuất ra một đạo Kiếm Khí cùng Phi Phượng Kiếm Khí kia chống lại.
"Ầm ầm ầm!! "
"Phốc!!! phốc "
"Ha ha..Chúng ta được cứu rồi.!! "
Mặc dù bị dư kình đánh bay ra xa, trên thân còn bị mất đi một cái chân, nhưng mà Phong Vũ Xuân cùng Hỏa Lâm lại như trút được gánh nặng, vui vẻ cười nói.
Vì bọn họ biết người vừa ra tay cứu bọn họ là ai, Thiên Hoang Đại Lục Vô Địch Yêu Vương Phong Khắc Nhiên, chỉ cần có hắn tại, cái mạng của bọn họ coi như là được bảo vệ.
"Ngươi là ai?"Lâm An Nam đưa Phi Phượng Kiếm về thế thủ, cảnh giác nhìn con Hắc Hổ khổng lồ kia nói.
Không hiểu tại sao, nhìn tên Hắc Hổ này, trong lòng nàng lại rung lên từng đợt báo động, tuy là vừa rồi hai đạo kiếm khí kia chạm vào nhau, nàng lực lượng cực chiếm thượng phong, từ lực lượng đối phương xuất thủ, nàng có thể phán đoán được đối phương có khoảng sáu ức lực lượng, so với chín ức lực lượng của mình thì kém xa, nhưng mà không hiểu tại sao, nàng trong lòng lại vẫn bất an mãnh liệt.
"Ngươi không cần biết, lập tức đầu hàng, nếu không! Chết!! "Phong Khắc Nhiên nhìn vào tuyệt mỹ gương mặt của Lâm An Nam, dùng giọng không có cảm tình nói.
Hắn sau khi đã đem sáu tên Pháp Thần cho Long Lạp Đức xử lý, muốn tại Đại Tấn Thành chuyển một chút, xem có phải phiền mình ra tay hay không, không nghĩ đến lại gặp được hai tên Yêu Vương đang tại lằng ranh sinh tử, vì vậy hắn đã xuất thủ.
"Đừng có càn rỡ!! "
"Phượng Chấn Càn Khôn!!" Lâm An Nam một Kiếm lại trãm ra, lần này nhắm ngay Phong Khắc Nhiên chém tới.
Tuy là nhìn con Yêu Hổ này có chút tà môn, nhưng mà nàng không nghĩ là mình có thể thua, phải biết trong tay nàng cầm chính xác Hạ Phẩm Đạo Khí Phi Phượng Kiếm.
Tại nơi Pháp Tắt hạn chế Thiên Hoang này, chín ức lực lượng đã là đỉnh tiêm, không thể có lực lượng nào có thể vượt qua chín ức lực lượng được, nếu không sẽ bị Thiên Hoang Pháp Tắc mạt sát.
"Không biết sống chết! "
"Thiên Sát Canh Kim Kiếm Khí!! "
"Ầm ầm!! Ầm ầm!! "
"Phốc!! Phốc!! "
Không hề có nhiều hoa lệ cho lắm, Phong Khắc Nhiên bỏ qua uy lực hủy thiên diệt địa kia một kiếm, bay đến gần Lâm An Nam phun ra một đạo Canh Kim kiếm Khí.
"Sao có thể!!! Tại sao có thể? " Lâm An Nam nhìn thân ảnh khổng lồ của Phong Khắc Nhiên lao tới trong vòng Kiếm Quang, mặt ngọc trắng bệch.
"Phi Phượng Kiếm" là Hạ Phẩm Công Kích Đạo Khí, nàng lại ngự sử hết Nguyên Lực toàn thân để thi triển, phát huy chín ức Long lực lượng, thế nhưng lại không thể nào phá vỡ đi lực phòng ngự của con Hắc Hổ kia, cái này làm cho nàng thật sự tuyệt vọng.
Nàng hiện tại nhận của Phong Khắc Nhiên một kích, tuy có Phi Phượng Kiếm bản thân chống đỡ một ít lực lượng, nhưng mà dư lực từ Kiếm Khí của Phong Khắc Nhiên cũng là vô cùng lớn.
Nàng Hộ Thân Ngân Bào đạt đến Thượng Phẩm Phòng Ngự Linh Khí cũng không chịu nổi, đang từ từ rạn nứt, nàng có thể chống lại được bao lâu.
"Ầm ầm! "
Quả nhiên, Lâm An Nam tâm lý rất là tuyệt vọng, Pháp Thể của nàng bị đánh ra xa, trong tiếng gió, truyền đến một hồi sắc bén Kiếm Khí, nàng biết là con Yêu Hổ kia lại xuất thủ, chỉ là không có Nguyên Lực khu động, Phi Phượng đã không còn có thể giữ nguyên hình dáng, nó đang không ngừng thu nhỏ lại, dường như cũng không thể giúp nàng chống lại đạo công kích kia.
Nhìn đạo kia khủng bố Kiếm Khí đánh úp lại, nàng biết mình không thể nào chống lại.
Nàng nhìn Nhân Tộc bên dưới còn đang quan tâm cầu nguyện cho mình kia, chỉ là nở một nụ cười," Thật xin lỗi, ta không thể cứu được mọi người! "
Nàng Không có hối hận vì đã đến nơi này, nàng chỉ xin lỗi vì thực lực của mình quá thấp, không thể nào bảo hộ được Nhân Tộc như kỳ vọng, lý tưởng của mình.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
Chỉ là trước khi Thiên Sát Canh Kim Khí chạm vào Lâm An Nam, bỗng nhiên tại Pháp Thể của nàng phát ra một đạo Ngân Quang ánh sáng.
...
Sau một khắc..
"Phong huynh! Nàng kia đã chết rồi sao?" Nhìn Canh Kim Kiếm Khí đem Lâm An Nam nuốt chửng, Hỏa Lâm lên tiếng hỏi.
Đối với vị cô nương xinh đẹp tuyệt trần này, Hỏa Lâm cũng có ái mộ chi ý, chỉ là ái mộ của hắn theo một Kiếm mà Lâm An Nam chém ra đã biến mất tăm, không ai lại đi thích người đã suýt nữa đưa mình vào chỗ chết.
"Còn chưa có chết!!"Phong Khắc Nhiên nhìn Lâm An Nam biến mất tại trong làn Kiếm Khí của mình, hắn chỉ để lại một câu, sau đó nhắm hướng Đại Tấn Đế Quốc phương hướng đi đến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...