“Bên trong viên kiếm hoàn này có chứa một ít chất độc kỳ lạ, đây là chất độc cổ xưa, thời gian chất độc tồn tại trong kiếm hoàn có lẽ đã hơn triệu năm rồi, đã hình thành độc vận, có lẽ là do chủ nhân kho tàng Chuấn Đế này đích thân giấu độc”.
Thiên nữ Tạo Hoá nói chắc chắn: “Độc tính rất mạnh, người bình thường nuốt trọn chắc chắn sẽ chết”.
“Kiếm hoàn chứa độc?”, ánh mắt Tò Minh sáng lên, sau đó anh lại bật cười: “Thiên Nữ tiền bối, nói vậy, tôi có kho tàng huyết mạch, bất kỳ chất độc,
độc tố nào trên đời này cũng vò dụng với tòi có đúng không? Tôi có thể trực tiếp nuốt trọn viên kiếm hoàn này chứ?”
“Đương nhiên!”, Thiên nữ Tạo Hoá nói một cách chắc chắn, cô ta lại càng cảm nhận được Tô Minh đúng là người có số mệnh đứng đầu trên đời này, sở hữu kho tàng huyết mạnh, thật sự quá kinh khủng rồi!
Sau đó, Tô Minh lại có chút lo lắng: “Trong những bảo vật và tài nguyên luyện võ khác có độc không vậy?”
Những bảo vật và tài nguyên luyện võ còn lại, bản
thân không dùng hết, chắc chắn sẽ để lại cho em gái mình dùng rồi, nhỡ đâu trong đó cũng có độc thì em ấy…
“Không có!”, Thiên nữ Tạo Hoá dừng lại chốc lát, có lẽ là đang quan sát kiếm tra một chút, sau đó lại xác nhận: “Chỉ có trong viên kiếm hoàn này có độc”.
“Vậy thì tốt!”, Tô Minh thở phào, lấy ra viên kiếm hoàn đó rồi giơ lên với Tô Lỵ: “Ly Nhi, đồ chơi này anh lấy rồi, những cái khác thì anh cũng không cần lắm”.
“Nhưng mà…”, Tô Ly không
đồng ý, cô ấy muốn để lại toàn bộ kho tàng Chuẩn Đế này cho Tò Minh.
“Đừng nhưng nhị nữa, anh không thiếu tài nguyên luyện võ, cái khác không nói chứ cả Huyền Diệu Tòng cũng bị anh tiêu diệt rồi, toàn bộ tài nguyên võ đạo của Huyền Diệu Tòng đều là của anh cả, em nghĩ anh còn thiếu tài nguyên võ đạo sao?”
“Vậy… Được thôi!”, Tô Ly gật đầu, cầm lấy kho tàng Chuẩn Đế rồi lại có chút chần chừ.
Họ có cần để Vân Thanh Thanh lựa chọn mấy thứ không, cò ấy do dự không phải vì không nỡ, mà
chỉ là cảm thấy bản thân đột ngột mở lời thì liệu có khiến Vân Thanh Thanh hiểu lầm gì hay không.
“Thanh Thanh cũng không cần, cô ấy là truyền nhân của Võ Tòng, hơn nữa còn là truyền nhân được tầng lớp cấp cao của Võ Tông vô cùng xem trọng, có thiếu gì thì cũng không thiếu tài nguyên võ đạo!”, Tô Minh cười nói.
“Được thôi!”, lúc này Tô Lỵ mới nhận lấy kho tàng Chuẩn Đế.
Sau đó.
Tò Minh bắt đầu tu luyện.
Chính xác mà nói là anh bắt đầu hấp thu viên kiếm hoàn kia.
Kiếm ý trong cơ thể giống như cá kình đói khát, đang điên cuồng hấp thụ kiếm ý tinh khiết từ trong kiếm hoàn kia.
Kiếm ý tăng lên điên cuồng.
Tinh huống kiếm ý tăng lên mạnh mẽ như vậy sẽ ảnh hưởng đến tinh thần, bởi vì với kiếm ý quá cuồng bạo, nếu tinh thần và tâm cảnh không mạnh mẽ thì sẽ bị kiếm ý cuồng bạo phá huỷ, thậm chí kiếm ý sẽ trực tiếp phá vỡ cơ thế, tự mình tiến hoá.
Cũng may, bản thân Tô Minh sở hữu thần hồn vô cùng mạnh, lại có thêm thiên nữ Tạo Hoá toạ trấn, tâm cảnh và tinh thần cũng đáng sợ nên có thể bất chấp mà hấp thụ kiếm hoàn, vì vậy tốc độ hấp thụ kiếm hoàn nhanh đến kinh người.
Chỉ trong vài phút đồng hồ, kiếm hoàn đã được Tô Minh hấp thụ hoàn toàn.
Mà kiếm ý lại tăng thêm lần nữa.
Kiếm ý đã đạt đến Thăng Hoa đỉnh phong!
Hít sâu một hơi, Tô Minh
nâng mắt, nhìn về hư không phía xa, hai mắt lập tức loé lên hai tia sáng kiếm ý.
Tia sáng kiếm ý trực tiếp chôn vùi cả một vùng hư không rộng lớn, mạnh mẽ đến mức khó mà hình dung nổi.
“Mạnh thật!”, Tô Minh thốt ra hai chữ.
“Đương nhiên, kiếm ý đạt đến cấp độ Thăng hoa, cho dù chỉ tăng lên một chút thôi cũng đã biến chất”, Thiên nữ Tạo Hoá khen ngợi nói: “Nhóc Tô, kiếm ý Thăng Hoa đỉnh phong, ngay cả ở thế giới Đại Thiên cũng đã rất hiếm gặp rồi, không tệ!”
“Nếu như bây giờ tôi thi
triển “Sinh Tử Chớp Ảnh”, tôi cảm thấy uy lực có thể tăng lên gấp đôi!”, Tô Minh nhếch miệng cười, hiện tại, tuy không dám khẳng định không cần mượn Ma La Kiếm thì mình cũng có thể nghiền chết Vương Nộ Thương nhưng anh đảm bảo đánh hai chiêu với Vương Nộ Thương thì cũng không có vấn đề gì.
Không được như vậy thì vẫn có thế giết kiểu người cảnh giới Bất Tử bậc bốn như Tê Huý đơn giản như thái rau, nói nữa thì ngay cả cảnh giới Bất Tử bậc năm cũng không phải là đối thủ của anh.
“Ha ha, tiếp theo là tế luyện bia Huyền Diệu!”, Tô Minh không để châm trề thời giờ.
Trong vòng mười ngày, anh phải đi đến Tiên Âm Cốc, về chiến ý thì anh coi thường Tiên Âm Cốc, nhưng sách lược thì anh sẽ không khinh suất.
Nhất là trong trường hợp đã thông báo trước, Tiên Âm Cốc nhất định sẽ chuẩn bị đầy đủ, dưới tình huống này, một phút một giây của bản thân đều phải tranh thủ, phải tận dụng hết để nâng cao thực lực.
“Bia Huyền Diệu có chút thiếu sót, chi bằng hấp thụ chén Hoàng Tuyền, đế chén Hoàng Tuyền bù đẳp toàn bộ thiếu sót của bia Huyền Diệu đi”, Thiên nữ Tạo Hoá đề nghị: “Bia Huyền
Diệu khiếm khuyết thì cũng đã là đạo khí cấp độ trung phẩm, nếu như hấp thu chén Hoàng Tuyền, ước chừng có thể thăng cấp thành đạo khí cấp độ thượng phẩm”.
Tô Minh động lòng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...