“On con, sao cậu dám?”, Tiêu Nhập Cốt nghiến răng nghiến lợi.
Mặc dù vì hắn ta bị con rối kia kiềm chế, cộng thêm thương thế, không dám động dụng toàn bộ thực lực, một chưởng này chỉ đánh ra ba phần công lực, nhưng cũng có uy lực giết chết Tô Minh.
Tô Minh căn bản không nên có dũng khí chính diện chống đỡ, đối mặt với một chưởng bạo nộ này của hắn ta, Tô Minh nên chọn chạy trốn, né tránh thậm chí sử dụng đến các
loại bảo bối mới đúng chứ.
Nhưng hiện tại Tô Minh đâu chỉ ngăn cản chính diện? Mà còn muốn giết ngược lại hắn ta ư?
Rốt cuộc ai cho tên oắt con này dũng khí?
Chớp mắt vào đúng lúc tinh thần của Tiêu Nhập Cốt dao động kịch liệt, khiến hắn ta có chút nóng nảy.
Cảnh tượng khiến hắn ta vô cùng vô cùng kinh ngạc xuất hiện rồi, Đại Ma Phục Thương
chưởng của hắn ta lại bị đánh vỡ?
Vỡ nát ầm ầm!
Quả thực như nhìn thấy quỷ vậy.
Vỏn vẹn chỉ có kiếm quang mà Tô Minh đánh ra, Ma chưởng đã bị chấn vỡ, cũng chỉ tiêu hao mất hơn mười đạo kiếm quang của Tô Minh, chỉ vậy mà thôi.
Hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.
Tiêu Nhập Cốt cho rằng, mấy chục rồi hàng trăm đạo kiếm quang mà Tô Minh đánh ra
đó cộng hết lại cũng không thể
chống đd được Đại Ma Phục
Thương chưởng của hắn ta.
Đây không phải là phán đoán vô căn cứ, mà là hắn ta từ sớm trước đó đã có thể đoán ra được uy lực của võ kỹ Sinh Tử Chớp Ảnh của Tô Minh.
Nhưng trước mắt uy lực của Sinh Tử Chớp Ảnh dường như đã tăng lên mấy lần uy lực!
Gương mặt của Tiêu Nhập Cốt có chút méo mó, hô hấp tràn ngập sự đau đớn và căm tức.
Sao lại nhiều lần lặp đi lặp
lại không ngờ được thế chứ?!
“Thôn phệ kiếm hoàn, tăng kiếm ý đến mức độ cảnh giới Thăng Hoa quả nhiên có tác dụng”, Tô Minh âm thầm tự nói.
Thật sự cho rằng trước đó anh múa Ma La kiếm chỉ để làm nền cho Thần Khôi đánh lén hay sao?
Không.
Không chỉ như thế.
Làm nền cho Thần Khôi đánh lén chỉ là một phần mà thôi.
Trong thời gian đó, anh còn làm việc khác, anh nhân giây phút đó để đồng thời hấp thụ kiếm hoàn!
Thực hiện cả hai dự định!
Việc này cũng phải cảm ơn bảo tàng huyết mạch đã phát huy siêu thường, chỉ gần một phút đồng hồ đã hoàn toàn hấp thu kiếm hoàn.
Tô Minh đủ kìm nén, đủ liều mạng, trong thời khắc nguy cơ như thế đã ổn định lại tinh thần, thật sự đã làm được, đã hoàn toàn hấp thu kiếm hoàn, vứt bỏ cặn bã, lấy hết tinh hoa.
Lĩnh
^ I • r I • I .1 ‘/V I •
ngộ kiếm ý đã cố vũ tỉnh thân lại
thật sự đã đưa kiếm ý lên cảnh giới Thăng Hoa.
Vê phần sự yếu ớt lúc sử dụng Ma La kiếm đem lại, khí tức suy yếu gì đó quả thực là thật, Tiêu Nhập Cốt không cảm nhận sai.
Nhưng điều mà Tiêu Nhập Cốt không rõ đó là, vì hấp thụ kiếm hoàn nên trên thực tế sau khi múa Ma La kiếm, Tô Minh đã lập tức khôi phục lại đến đỉnh phong rồi, chỉ là không thể tiếp tục múa kiếm được nữa mà thôi.
Nhưng thực lực thông thường của anh vẫn có thể hoàn toàn phát huy ra được, thậm chí còn phát huy được mạnh hơn tốt
hơn.
Lúc đó Tô Minh cố ý tỏ ra suy yếu, khí tức yếu dần, chỉ là để đánh lạc hướng Tiêu Nhập Cốt, tranh thủ chút thời gian lơi lỏng với Tiêu Nhập cốt mà thôi.
Hiệu quả hiển nhiên không tệ.
“Sinh Tử Thuấn Ảnh vẫn là Sinh Tử Thuấn Ảnh đó, nhưng kiếm ý được gia trì vào trong đã giúp từ Nhập Linh đỉnh phong biến hóa thành Thăng Hoa trung kỳ!”
Kiếm ý từ Nhập Linh đến Thăng Hoa vốn là một điều
không thể tin nổi, trong hàng tỷ người không có nổi lấy một người, thận chí chỉ trong truyền thuyết mới có.
Trên khắp thế giới Tiểu Thiên, có lẽ chỉ có một mình Tô Minh có thế làm được.
Cho nên, uy lực của Sinh Tử Chớp Ảnh lúc này mạnh hơn trước rất nhiều rất nhiều.
“Đáng chết!”, sắc mặt của Tiêu Nhập Cốt lúc này càng trở nên méo mó hơn, trông rất khủng bố, ma khí trên người bắt đầu tùy ý toát ra ngợp trời, dường như có vẻ không thế khống chẽ’ được nữa.
Việc này là do tâm trạng dao động quá lớn nên mới dẫn đến.
Tiêu Nhập Cốt không chấp nhận nổi sự sỉ nhục này.
Hắn ta là Tiêu Nhập Cốt, đối mặt với sự truy sát vô tận của Võ tông cũng có thể bình an vô sự, ngược lại còn giết chết mấy cường giả đỉnh cấp của Võ tông.
Trong mắt Tiêu Nhập Cốt, hắn ta ở lại thế giới Tiểu Thiên cũng là vì muốn báo thù sự ép buộc của Võ tông, bằng không hắn ta sớm đã phi thăng lên thế giới Đại
^ I • A ^ I I ^
Thiên rồi.
Trong thê giới Tiếu Thiên, Tiêu Nhập Cốt có thể không được coi là vô địch,
nhưng cũng chẳng kém cạnh bao nhiêu.
Nhưng cũng có một ngày bị một con kiến chỉ là cảnh giới Chân Vương ép đến mức độ này ư? Chuyện đùa à?
Hắn ta đường đường là cảnh giới Bất Tử vòng thứ hai đó!
Tiêu Nhập Cốt phẫn nộ ngợp chời hận nỗi không thể trực tiếp phát huy ra một trăm phần trăm thực lực, dùng thực lực lôi đình để chấn áp Tô Minh hóa thành hư vô.
Nhưng hắn ta lại không thể
làm như vậy được.
Con rối đó quá đáng ghét, cứ ẩn nấp quanh người hắn ta, bất chợt đều có thể ra tay, nhưng lại không ra tay, ép hắn ta bắt buộc phải tiêu hao bẩy phần tâm thần và kinh nghiệm lên con rối, bị kiềm chế gắt gao.
Tiêu Nhập Cốt xác định bản thân dám mặc kệ con rối thì lập tức sẽ bị con rối tìm được cơ hội tập kích, một lần nữa tấn công vào những điểm trí mạng của bản thân như tim, cổ, eo ngay.
Nếu thêm một lần nữa thì Tiêu Nhập Cốt không chết cũng phải trọng thương!
Thật sự rất nín nghẹn, nín nghẹn đến mức cùng cực rồi.
Mà muốn giết ngược lại con rối lại càng vô nghĩa, thuật ẩn nấp của con rối đó quả thực quá kì diệu, căn bản không có khả năng giết ngược lại.
“Chôn vùi hết cho tôi đi!1′, giây tiếp theo, hơn mười thậm chí hàng trăm kiếm quang Sinh Tử Chớp Ảnh cùng lúc đến, vờn quanh người, Tiêu Nhập Cốt chỉ có thể miễn cưỡng áp chế xuống những cảm xúc dao động, hai tay áo vung vẩy, từng đợt công kích khủng bố giống như sóng biển dao động, gào thét cuồn cuộn, ngăn cản từng đạo kiếm
quang Sinh Tử Chớp Ảnh.
Cũng vỏn vẻn chỉ là ngăn
cản.
Ngăn cản một cách khó khăn chật vật.
Lý do rất đơn giản.
Vốn là, chiến lực của Tô Minh nếu như là 50, thì sự tồn tại khủng bố như Tiêu Nhập Cốt cảnh giới Bất Tử vòng thứ hai ước chừng có 1000 chiến lực, chỉ nhấc tay cũng đủ nghiền chết Tô Minh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...