Phải biết rằng, đến Ma La Kiếm mà Hách Liên Giảo cũng ngăn lại được thì nói gì đến quyền ‘quy vu trần ai’ của mình.
“Thật đáng tiếc! Mặc dù bia Hách Liên mạnh nhưng cũng chỉ là bảo bối phòng ngự thuần túy.
Nếu bia Hách Liên là bảo bối tấn công, có bia Hách Liên ở đây thì thật sự không thể làm gì Hách Liên Giảo được”, Tò Minh thầm nghĩ, nhìn về phía Hách Liên Giảo với vẻ châm biếm.
Còn đám Dương Quy đang liều mang tấn công về phía mình
với 300% công lực thì Tô Minh không thèm đế ý tới.
“Hà tất phải vậy?”, Tô Minh lắc đều, dường như anh di chuyển trong quy luật không gian, thoắt cái đã chắn đường đi của Hách Liên Giảo.
Hách Liên Giảo lúc này dùng liên tiếp ba kiếm đã xé tan ảnh của chuông Thiên Địa Huyền Hoàng.
Phải nói rằng thực lực của Hách Liên Giảo vô cùng mạnh, nếu không thì làm sao làm được như vậy.
Tất nhiên, điều này cũng nằm trong dự liệu của Tò Minh.
Xé thì cứ xé thôi, vậy thì đã làm sao?
Chẳng phải cũng bị mình chặn lại rồi sao?
Không chỉ bị chặn lại, lúc này tâm Tô Minh khẽ động, ảnh của chuông Thiên Địa Huyền Hoàng lại một lần nữa được thiết lập.
“Mày…”, Hách Liên Giảo suýt nữa chửi tục, tim đập rất nhanh đầy vẻ phẫn nộ.
Tất nhiên là bà ta cảm nhận được mùi vị chết chóc sắp ập đến.
Cũng may, đúng lúc này đòn tấn công của đám Dưang Quy
đều đổ dồn về phía Tô Minh.
Đây cũng là hậu quả của việc Tô Minh đã phớt lờ đám Dương Quy.
“Mình phải nắm bắt cơ hội ngắn ngủi này”, mắt Hách Liên Giảo sáng lên.
Bà ta biết rằng, đám Dương Quy hợp lực mặc dù rất chấn động nhưng không thể giết được Tò Minh.
Nhưng chỉ cần ngăn được Tô Minh, kể cả là 1/10 hơi thở cũng được rồi.
Hách Liên Giáo như phát điên tấn công về phía ảnh chuông Thiên Địa Huyền Hoàng.
Bà ta vò cùng sốt sắng, vừa
lên đã ra liên tiếp một ngàn lần tấn công.
“Quy vu trần ai!”, nhưng khiến Hách Liên Giảo suy sụp là trong lúc đám Dương Quy tấn công Tô Minh thì Tõ Minh lại tấn còng ngược lại phía bà ta.
Điên rồi sao?
Nhưng sự thật đúng là như vậy.
Mặt Hách Liên Giảo không còn giọt máu, bà ta tuyệt vọng như người đã chết.
Vì vậy bà ta chỉ có thế từ bỏ việc tấn công ảnh chuông Thiên
Địa Huyền Hoàng mà lập tức thiêu đốt tinh huyết, cố đột phá, sau đó bất chấp tất cả huy động chiêu bài của mình rồi chắn ở phía trước, chắn chưởng ấn của ‘quy vu trần ai’.
Đồng thời, Hách Liên Giảo điên cuồng lùi lại phía sau định chạy trốn.
Tốc độ lùi về sau vô cùng nhanh.
Lúc lùi về, bà ta cảm giác da đầu như rách tan, trong đôi mắt đẹp phản chiếu hình ảnh của Tô Minh.
Có thể nhìn thấy sau khi đám Dương Quy bất chấp tất cả tấn công Tô Minh thì Tô Minh chỉ
bị xước da một chút thôi.
Chí thế mà thôi, hơn nữa sau đó lại hồi phục như thường.
Cảnh tượng này khiến người ta tuyệt vọng đến nỗi muốn tự sát.
Mạnh thì cũng có mức độ thôi chứ!
Huống hồ Tò Minh lại mạnh cả về thế xác.
Mặc dù đám Dương Quy không thể so với Hách Liên Giảo nhưng nói cho cùng thì vẫn ở cảnh giới chân hoàng, cũng là nhân vật có tiếng ở thế giới Tiểu
Thiên.
Không những thế, còn là 20 người hợp lực.
Vậy mà có kết quả như này đây?
Hách Liên Giảo kinh hãi đờ đẫn người, đám người Dương Quy cũng như hóa đá.
“Vốn định cho các người sống thêm mấy giây nữa nhưng tiếc là các người phiền phức quá”, Tò Minh chau mày, đột nhiên xoay người khóa chặt đám Dương Quy rồi giơ Long Ngục Kiếm lên.
“Sinh tử trong chớp mắt”.
Một đường kiếm chém ra mạnh vò cùng.
Giống như việc giết gà phải dùng đến dao mổ trâu…
70 triệu kg sức mạnh, âm dương sinh tử, kiếm ý cấp bậc linh động cùng sức mạnh ngưng tụ.
Kiếm này còn mạnh hơn quyền ‘quy vu trần ai’.
Kiếm này chém ra dường như chém hết tất cả đối phương ở trong phạm vi xung quanh.
Toàn bộ Thiên Đường Ngục như sắp nố tung.
Kiếm này mạnh đến nỗi như chém đứt mạch hư không, khóa chặt vận mệnh.
Đám người Dương Quy đừng nói là chặn lại mà còn không thể nhúc nhích.
Họ chỉ trơ mắt nhìn kiếm này chém từ trên xuống.
Sau một cái chớp mắt, 20 người lập tức hóa thành hư không.
Còn Hách Liên Giảo cũng không ngừng run rẩy, phun ra ngụm máu tươi.
Bà ta liều mạng thiêu đốt
tinh huyết nhưng vẫn không phải là đối thủ của Tô Minh.
Cách biệt quá lớn, không thể hình dung nổi.
“Tôi… Tôi đầu hàng! Đừng giết tôi!”, Hách Liên Giảo lớn tiếng nói, trong giọng nói đều là vẻ cầu xin.
“Tôi không chấp nhận đầu hàng của bà, tôi chỉ muốn mời bà đi chết”, Tô Minh nghiêm túc nói.
Phụp!
Lại là một quyền nữa!
“Không…”, Hách Liên Giảo hét lớn, vẫn định sử dụng bia Hách Liên nhưng làm thế nào cũng không được.
Trong vẻ tuyệt vọng và không cam tâm, bà ta bị đập nát thành hư vô.
Bà ta cũng đã chết như vậy.
Mấy chục cường giả đến từ mười mấy tầng võ cao ở thế giới Tiểu Thiên bị thu hút bởi thần thông nhật nguyệt Tinh Thần của Tiêu Nguyệt, tất cả đều chết ở đây mà không còn lại một ai.
Tô Minh lại có được nhẫn không gian của Hách Liên Giáo
và đám người Dương Quy, đặc biệt là nhẫn không gian của Hách Liên Giảo.
Lại là thu hoạch kếch sù.
Tất nhiên cũng có chút tiếc nuối là bia Hách Liên.
Bởi vì dường như bảo bối phòng ngự này buộc chặt với Hách Liên Giảo rồi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...