Quý Thanh Hoà dùng tống cộng 3 phút 50 giây để thông qua được 300 Nguy trận.
“Cô Quý đúng là thiên tài vô địch, yêu nghiệt cực kỳ”, Ngô Lập Tàng cảm thán nói.
“3 phút 50 giây thòng qua 300 Nguy trận là thuộc về cấp bậc nào?”, Tô Minh hỏi.
“Mấy trăm năm lịch sử của
học viện Linh Võ, đã từng kiểm tra cả triệu lứa học viên thiên tài mới, thành tích 3 phút 50 giây thông qua 300 Nguy trận này có thể vào được top 30”.
Tô Minh gật đầu.
Quả thực rất giỏi.
Nhưng mà, so với kỷ lục 14 giây qua được 3000 bậc thang thì có hơi kém một chút.
“Tiếp sau đây là đến bài 30 con rối cực kỳ khó rồi”, Ngô Lập Tàng nghiêm giọng nói: “Những khoá trước, thường có một sô’ người mới bị thương nặng hoặc chết trong bài thì này, 30 con rối
đều chỉ thuộc cảnh giới Vạn pháp Trung kỳ, nhưng lực chiến đấu thực tế của bọn chúng rất mạnh, thứ nhất không biết đau, thứ hai độ cứng của cơ thể cực kỳ khủng khiếp, thứ ba bọn họ phối hợp với nhau vò cùng hoàn hảo”.
Nhưng lại nhìn thấy Quý Thanh Hoà đã bắt đầu ra tay.
Cô ta bị 30 con rối bao vây.
Nhưng không hề sốt ruột.
Giữ vững hơn ý cảnh Siêu viêt, thân pháp của cô ta kinh người, di chuyển linh hoạt.
Kiếm trong tay, sử dụng nhuần nhuyễn, bóng kiếm uyển chuyển, đặc biệt tinh chuẩn.
Mỗi một kiếm đều có thể tấn còng vào người con rối một cách chuẩn xác, cơ thể con rối mặc dù vò cùng cứng cáp nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thế chịu được khoảng ba kiếm của Quý Thanh Hoà.
Mà điều khiến người ta ngạc nhiên hết sức là, trong mỗi lần Quý Thanh Hoà tấn công một con rối, vị trí tấn công đều cùng một chỗ, chuẩn xác đến khiến da đầu người ta tê fân.
“Lực chiến đấu này, đúng là
không yếu, xem ra, ngày hôm đó, cò ta đánh bại Cổ Kim quả thực là vì thực lực”, Vu Khung lầm bầm một mình, khẽ nheo mắt, trong ánh mắt còn có một chút ngạc nhiên và nghiêm trọng, mà càng nhiều là tham lam và dục vọng chiếm hữu.
Người phụ nữ như vậy, chỉ có thể thuộc về Vu Khung hắn.
Sau 7 phút 20 giây, Quý Thanh Hoà thu kiếm.
30 con rối đều ngã trên đất, hoá thành mảnh vụn.
Quý Thanh Hoà rời đi.
Vào khoảnh khắc khi Quý Thanh Hoà rời đi, 30 con rối kia lại hoàn toàn lành lặn như lúc đầu.
“7 phút 20 giây, vẫn là kết quả khiến người ta giật mình, riêng về bài thi này có thể xếp trong top 10”, Ngô lập Tàng nghiêm giọng nói.
Mà Quý Thanh Hoà lúc này lại nhíu mày.
Cô ta bây giờ đã đến thế giới Kiếm đạo.
Cò ta cảm nhận được nguy hiếm.
“Muốn nhanh chóng thòng qua thế giới Kiếm đạo này, chỉ có hai cách, thứ nhất là lĩnh hội, lĩnh hội ba luồng kiếm ý này, như vậy ba luồng kiếm ý này tự nhiên sẽ thả mình đi.
Thứ hai, trốn tránh tức là ngăn chặn sự tấn còng của ba luồng kiếm ý, sau đó dùng thân pháp cực cao đế đi nhanh qua”.
Quý Thanh Hoà lấm bấm một câu.
Không hề do dự, cô ta chọn cách thứ hai.
Nguyên nhân rất đơn giản, lĩnh hội ba luồng kiếm ý này, quá khó!!!
Cho dù có thế làm được thì cũng sẽ phải tốn không biết bao nhiêu lâu.
Hơn nữa, cô ta mặc dù có khả năng thiên phú trong Kiếm đạo nhưng lại không hề mạnh…
Quý Thanh Hoà nếu như đã đưa ra lựa chọn liền lập tức hành động.
Thân pháp của cô ta dao động đến cực điểm.
Kiếm trong tay lại càng bất ngờ di động đế chặn lại đòn tấn công.
Mỗi một bước của Quý
Thanh Hoà đều có chút khó khăn, nhưng vẫn giữ được tiết tấu của riêng mình, tâm trạng cũng không hề hoảng loạn, từ từ nhích về phía trước.
Thời gian từng giây trôi qua.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...