Đi ra khỏi tầng 97.
Vừa di chuyển.
Ông ta đã xuất hiện trên Huyền Võ Đài bên ngoài Hoàng Cực cung.
Huyền Võ Đài, được xây dựng vào thời hoàng kim của Hoàng Cực cung, năm đó Hoàng Cực cung đã đổ rất nhiều tiền bạc vào võ đài nổi giữa không trung.
Trong hàng trăm nghìn năm qua, đã có quá nhiều máu đổ xuống Huyền Võ Đài.
Trong thời khắc Tống Chân Thân đứng trên Huyền Võ Đài, tất cả mọi người từ trên chí dưới của Hoàng Cực Cung đứng xung quanh võ đài đều im lặng, tất cả bọn họ đều kính cẩn cúi người: “Cung chủ!”
Tại Hoàng Cực Cung này, tiếng nói của Tống Chân Thần vẫn rất có trọng lượng.
Dù gì, ông ta cũng đã giữ chức cung chủ Hoàng Cực cung hơn 60 năm.
“Cung chủ định đích thân xuất trận sao?”, Trần Hằng – phó cung chủ của Hoàng Cực cung lên tiếng, đây là một ông lão với mái tóc hoa dâm, cũng là người có cảnh giới hoá thần hậu kỳ, và là người có danh tiếng rất cao ở Thủ Hộ Sơn này.
“Cung chủ, Dương Tịch xin được xuất trận!”, ngay sau khi Trần Hằng lên tiếng, lại có thêm một người trẻ tuổi khác đứng ra, người này nét mặt nghiêm nghị, sau lưng đeo hai thanh đao, khí tức mạnh mẽ nhưng không quá phô trương.
Người này tên Dương Tịch, thiếu cung chủ của Hoàng Cung cực, sau khi Tô Ly tu luyện thành công, hắn đã được bổ nhiệm vào vị trí thiếu cung chủ này.
Dương Tịch cũng đã 37 tuổi, miễn cưỡng thì cũng có thể xếp vào hàng thế hệ trẻ.
So với Tô Ly, Dương Tịch có chạy dài cũng không thể nào sánh kịp.
Thế nhưng nếu không mang ra so sánh với Tô Ly, thì Dương Tịch cũng đủ tư cách làm thiếu cung chủ, bởi vì, hắn đã lĩnh ngộ được đao ý, hơn nữa, còn tự sáng tạo ra Song Đao Pháp, ngoài ra, hắn còn đạt cảnh giới hoá thần sơ kỳ.
Bên cạnh đó, hắn là người cũng khá cẩn trọng, xét về tư chất hay sự thông minh đều thuộc tốp đầu.
“Bổn cung chủ sẽ đích thân ra trận”, Tống Chân Thần bình thản nói.
Không cần để Dương Tịch tự dấn thân vào chỗ chết.
Tống Chân Thần cũng lờ mờ đoán ra sức mạnh của Tô Minh, nếu không vượt qua cảnh giới hoá thần, thì cũng là cảnh giới vạn pháp.
Nếu vậy thì cả Hoàng Cực cung này, chỉ có mình Tống Chân Thần mới có đủ sức chiến đấu.
Những người khác, căn bản không đủ tư cách để giao chiến cùng Tô Minh.
Còn về mấy cái đạo lý như ỷ lớn hiếp bé gì đó.
Tống Chân Thần cũng không còn màng tới.
Danh tiếng là thứ gì chứ, giờ phút này nó còn quan trọng hay sao? Nếu như hôm nay không thắng được Tô Minh, thì cả Hoàng Cực cung này sẽ bị tiêu diệt.
Trên thực thế, cho dù thắng được Tô Minh, bản thân ông ta và Hoàng Cực cung có thể sống tiếp được hay không, vẫn còn phải xem vận may, dù gì, trong người Tô Minh còn có thần hồn mạnh đến đáng sợ đang ký sinh.
Thần hồn này nếu như xuất hiện, chỉ một hơi thở thôi cũng có thể tiêu diệt toàn bộ Hoàng Cực cung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...