"Mặc dù tôi chỉ là một nhân vật nhỏ hạ lưu ở thành liên minh văn minh cấp tám này, nhưng tôi nắm trong tay rất nhiều tin tức, nếu như các vị muốn biết gì thì có thể hỏi tôi, tôi thu phí rẻ lắm, hơn nữa mỗi lần tư vấn còn có thể tặng miễn phí một tin tức giới thiệu về nhân vật cường giả chủ chốt trong thành Liên Minh", Dương Nghiêu cười khà khà nói, bộ dạng cực kỳ mê tiền.
Bạch Bào dường như có hứng thú muốn hỏi thăm vài vấn đề.
Còn Tô Minh chỉ liếc nhìn Dương Nghiêu rồi không nói gì.
Anh tiếp tục quan sát xung quanh.
Rất nhanh Tô Minh đã chú ý đến một nơi khá thú vị, không khỏi lên tiếng hỏi: "Trong thành này hình như có chút áp lực và nghiêm khắc! Bầu không khí rất không đúng! Còn cả khắp nơi đều dán giấy kia nữa..."
Tô Minh nhìn những mảnh giấy kim loại được dán khắp nơi trông như lệnh truy nã. Anh có chút tò mò, nhưng không đi đến gần để xem nội dung trên những tờ giấy đó, khoảng cách cũng khá xa, cộng thêm phù văn bí tự đặc thù nên có đọc cũng không hiểu rõ hết được, chi bằng hỏi thằng nhóc như con khỉ con này thì hơn.
"Anh đây đúng là có mắt nhìn", Dương Nghiêu hạ giọng, bộ dạng lén lút nói: "Gần đây, trong liên minh có một nhân vật quan trọng đã chết, nghe nói là con gái độc nhất của một vị minh chủ đã chết thảm trong lầu Nguyên Vị cách đây không xa, mà kẻ giết người hình như cũng là một người phụ nữ, họ tên không rõ nhưng dung mạo thì đặc biệt đặc biệt xinh đẹp, tựa như tiên nữ. Hiện tại, trong cả thành Liên Minh đều dán lệnh truy nã người này".
Dương Nghiêu nói rồi còn đưa cho Tô Minh một tờ giấy kim loại: "Anh xem đi, đây chính là lệnh truy nã, chỉ có một bức vẽ tiên nguyên đơn giản, những tin tức khác đại khái không rõ, người phụ nữ bị truy nã có lẽ là người ở nơi khác".
Tô Minh tùy ý thoáng nhìn qua.
Vốn dĩ chỉ tò mò xem qua bức hình của người phụ nữ bị truy nã mà thôi, nhưng vừa liếc nhìn, ánh mắt của Tô Minh liền run lên dữ dội.
Bức họa của người phụ nữ trên lệnh truy nã mặc dù không đặc biệt rõ nét, nhưng Tô Minh vẫn có thể nhận ra được, rõ ràng là Đạm Đài Vô Tình!
Tuyệt đối không sai.
Chỉ là, Đạm Đài Vô Tình sao lại xuất hiện ở trong thành liên minh các nền văn minh cấp tám được? Còn bị truy nã nữa?
Ý nghĩ đầu tiên là Tô Minh cảm thấy không thể nào, nhưng ngay sau đó Tô Minh lại cảm thấy rất có khả năng. Anh đột nhiên nhớ đến tin tức liên quan đến Vô Tình mà Mộ Cẩn mang đến cho anh, Vô Tình hình như đã thức tỉnh thần hồn thứ hai, cũng chính là thần hồn có tên là Vô Niệm đó.
Mà Vô Niệm này có lẽ cũng được gọi là Đạm Đài Vô Niệm, rõ ràng cực mạnh, mạnh đến mức khiến người ta kinh hãi. Từ sau khi thức tỉnh thần hồn thứ hai này, dựa theo những gì Mộ Cẩn nói, thực lực của Đạm Đài Vô Tình bạo tăng một ngày ngàn dặm, sau đó đã rời khỏi Chiến Uyên.
Nếu như vậy thật thì trong thời gian ngắn mấy ngàn năm, nhiều nhất là mười ngàn năm nay, thực lực của Vô Tình đã bạo tăng đến mức đủ để đến thành liên minh các nền văn minh cấp tám cũng không phải là không có khả năng.
Dựa theo cảm nhận của bản thân Tô Minh, cấp độ võ đạo thực tế của thành liên minh các nền văn minh cấp tám này nếu như bỏ qua mấy vị minh chủ đó thì cũng không cao hơn quá nhiều so với Cực Kiếm các, hoàn toàn có khả năng Vô Tình đã đến đây.
“Giết con gái duy nhất của Minh chủ sao?”. Tô Minh khẽ nheo mắt. Trong lòng nghĩ đến người gọi là Minh chủ, theo như cách nói của Bạch Bào, đó chính là chủ nhân của một trong mười bảy nền văn minh cấp tám đỉnh cao, thế nên mới có thể đảm nhiệm Minh chủ. Nói chính xác hơn, người Vô Tình giết chết chính là con gái duy nhất của chủ nhân nền văn minh cấp tám đỉnh nhất hay thậm chí là đã gần chạm đến cấp chín.
Bị truy nã cũng là hợp tình hợp lý!
Bất giác, Tô Minh hỏi Dương Nghiêu: “Có khả năng là cô ta đã trốn ra khỏi thành Liên Minh rồi không?”
“Tuyệt đối không thể. Con gái của Minh chủ liên minh văn minh cấp tám không phải dễ giết như vậy. Huống chi, người cô gái này giết chết còn là con gái duy nhất của chủ nhân văn minh Thiên La, anh không biết văn minh Thiên La sao? Trong mười bảy vị Minh chủ liên minh văn minh cấp tám mà có thể đứng trong năm người đứng đầu, vô cùng đáng sợ. Nghe nói, văn minh Thiên La đang tiến hành chuẩn bị thăng cấp lên cấp chín rồi. Lại nói, chủ nhân văn minh Thiên La đó còn nổi danh là che chở con cái. Con gái ông ta bị cô gái đó giết chết chớp nhoáng, trận pháp bao trùm cả thành Liên Minh đã được dùng đến, trước khi bắt được cô gái này thì thành Liên Minh chỉ có thể vào mà không thể ra”. Dương Nghiêu đè thấp giọng nói, trong giọng nói còn có chút kinh sợ và kính nể không nói nên lời.
Tô Minh im lặng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...