Dù là cao thủ cảnh giới Siêu Thoát trong truyền thuyết, nếu những ai có cảnh giới nhỏ hơn Thập Phương Siêu Thoát tầng năm thì Tô Minh cũng cảm thấy, họ chưa chắc đã bằng mình ở mảng sức mạnh.
Sức mạnh kinh người đó khiến Tô Minh bất chợt có cảm giác như một quyền của mình có thể đấm vỡ hư không, xuyên thủng bầu trời.
Tô Minh nặn một cái, không gian xung quanh đều sụp xuống. Nói thật, vì sức mạnh nhảy vọt kinh khủng như vậy, thậm chí anh còn cảm thấy xa lạ, không kiểm soát chính xác được. Nó quả thật tăng lên quá nhiều, may mà vài ngày sau, anh đã thích ứng được.
Ngoài cảnh giới tăng lên một cách khủng bố ra, thì ba ngày qua, điều anh đã gặt hái được lớn nhất chính là quy luật không gian. Vốn còn đang ở bát đoạn đỉnh phong, giờ đã đạt tới cửu đoạn trung kỳ, hì hì...
Tô Minh rất hài lòng, vì anh như có một cái Bug ở mặt thần thông pháp tắc.
Trông quy luật không gian cửu đoạn trung kỳ cũng chẳng đáng là gì, vì ngay cả đội trưởng Tần đã sở hữu cửu đoạn đỉnh phong. Nhưng, Tô Minh có thể xác định, dưới vô số thần thông quy luật không gian của mình thì sức mạnh mà nó mang đến sẽ mạnh hơn cái cửu đoạn đỉnh phong kia của đội trưởng Tần rất nhiều.
Dù ông có sở hữu cấp bậc cao đến đâu, nhưng ông cũng không biết cách dùng bằng tôi!
Tôi đây là có bàn tay vàng.
"Bia Huyền Diệu vẫn đang nhích lên từng chút một, quả nhiên, muốn đạt tới giới hạn của Chí Bảo Thủy Nguyên là rất khó", Tô Minh quay sang ngó bia Huyền Diệu, nó cũng đang tiến bộ, nhưng rất chậm, mà điều đó cũng nằm trong dự đoán của anh.
Nếu đạt tới giới hạn của Chí Bảo Thủy Nguyên một cách dễ dàng như vậy thì đã không có chuyện hầu như dưới nền văn minh cấp năm đều chẳng có một kiện dung khí nào.
Tô Minh sướng rơn một lát, rồi tu luyện tiếp. Sắp tới, anh định tu luyện hồn kỹ. Vì trong ký ức của kiếp trước, anh cũng là người có được hồn kỹ, có điều, mấy ngày nay không tu luyện, nên nó chưa đạt tới trình độ cao. Với Tô Minh, hồn kỹ là một con bài chưa lật bất ngờ, rất quan trọng.
Khi Tô Minh đắm chìm trong tu luyện, thì cả học viện Kỷ Nguyên lại ầm ĩ y như nổ tung.
Mấy ngày nay, hầu như lúc nào cũng có những thiên tài nổi tiếng của học viện ra ngoài rèn luyện bỗng dưng trở về. Bình thường, đều chỉ nghe nói chứ chưa hề thấy được bọn họ, nhưng nay lại trở về hết. Mấy người đứng đầu bảng nội viện cũng trở về. Thậm chí, ngay cả vài vài tử trong truyền thuyết đều xuất hiện!
Cũng có lời đồn là những học viên của học viện Kỷ Nguyên Ngạn Tự sắp đến giao lưu, nên thoáng chốc đã khiến cả học viện Kỷ Nguyên đều chìm trong một bầu không khí mong đợi, căng thẳng, kích động.
Vì vậy, những bàn tán về Tô Minh đã bị dẹp sang một bên.
Đột nhiên, không biết ai chợt la lên một câu: "Nguyên Bảo đã trở lại".
Sau đó, gần như tất cả mọi người trong học viện đều ngẩng đầu lên trời, quả nhiên, có một cô gái đang bước trên không trung đi đến. Cô ta cười rạng rỡ, trông rất thân thiết. Vẻ ngoài cũng cực kỳ xinh xắn, đáng yêu, khiến người ta yêu mến, không kiềm được xích lại gần hơn. Đặc biệt là đôi mắt, nó lấp lánh, sáng ngời tựa như một viên đá quý lóng lánh trong bầu trời đêm. Càng cưng hơn là, cô ta còn cột hai bím tóc.
Nhưng, trái ngược với khí chất và gương mặt xinh xắn đáng yêu của mình là dáng người thon thả, quyến rũ đến chết người, khiến người ta không nhịn được cảm thấy rạo rực. Càng chết người hơn là cách ăn mặc của cô ta cũng không kín kẽ gì mấy, hai cái đùi trắng nõn như ẩn như hiện lấp ló đằng sau vạt lụa mỏng, đi đôi giày màu tím kết hợp với chiếc váy màu xanh, khiến người ta vừa gặp đã ngẩn ngơ.
Thật sự rất đẹp!
Còn là một vẻ đẹp xen lẫn giữa sự đáng yêu và quyến rũ, khí chất đầy ma mị, thuộc loại có thể mặn có thể ngọt trong truyền thuyết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...