Càng đừng nói đến người của Thiên Nhẫn Tông, họ chỉ cảm thấy là Tô Minh đang nói nhảm, đương nhiên, cho dù anh nói nhảm thì cũng không có ai dám phản bác.
Tô Minh lại nói tiếp: “Các người phán đoán đây là bà lão Trầm Yên là bởi vì võ công của bà ta, hay là vì lí do gì khác?”
Khuôn mặt, khí chất không quan trọng, trong thế giới võ đạo, vẻ ngoài rất dễ làm giả, không dễ phán đoán.
Thế nên, Tô Minh không hề đề cập tới vấn đề khuôn mặt và khí chất của người này có giống bà lão Trầm Yên hay không.
“Không sai!”, Hà Thanh Y có vẻ mạnh dạn hơn một chút, bởi vì, Tô Minh không hề ra tay, dường như anh không phải là người thích giết người bừa bãi.
“Bà lão Trầm Yên là hộ vệ của Nam Phượng Vân, chủ nhân của liên minh các nền văn minh cấp 3, hộ vệ này là quân cờ mà Nam Phượng Vân đã sắp xếp bên cạnh Tiêu Nhược Dư”, Tô Minh nói: “Mà bà lão Trầm Yên đã chọn phản bội lại cách làm của Nam Phượng Vân khi ở Vô Lượng kiếm thành, lựa chọn rút lui, ẩn mình. Mà vị bà lão Trầm Yên đánh nén kia lại tình cờ ra tay sau khi bà lão Trầm Yên phản bội Nam Phượng Vân”.
Vì vậy...
Bà lão đã đánh nén Hà Thanh Y trên thực tế không phải bà lão Trầm Yên thật, đó chính là hộ vệ của Nam Phượng Vân.
Bởi vì họ đều là hộ vệ của Nam Phượng Vân nên luyện các bài công pháp và võ thuật giống nhau, điều này khá là hợp lý.
Những người thông minh đã hiểu ra đôi chút.
“Vả lại, hãy nhìn xeM, mục tiêu tấn công của bà lão Trầm Yên này, không phải là đầu và cổ, mà là trái tim của cô Hà Thanh Y”.
“Mặc dù tim cũng là một vị trí chết người, nhưng trên thực tế, tỉ lệ tử vong do đánh vào tim không cao bằng đánh vào cổ hoặc đầu”.
“Bởi vì, một số người có trái tim ở phía bên phải”.
“Ngoài ra, nếu nhìn kĩ hơn, vị bà lão Trầm Yên này, vào giây phút chưởng ấn chuẩn bị đánh xuống, thân ảnh của bà ta đã lộ ra trước một hơi thở”.
“Bà ta rõ ràng là người có kĩ thuật che giấu tuyệt đỉnh, hoàn toàn có thể xuất chiêu rồi mới lộ thân ảnh sau, nhưng bà ta lại tự để lộ ra trước một chút xíu, đừng xem nhẹ chút xíu thời gian này, đối với cô Hà Thanh Y, người đã tiên vào cảnh giới Tiên Tổ mà nói, chỉ cần một chút thời gian đó thôi đã đủ để tự cứu chính mình. Vì vậy, một chưởng của bà lão Trầm Yên này mới không giết chết được cô Hà Thanh Y”.
“Vả lại, điều thú vị hơn nữa là, nếu như tôi là vị bà lão Trầm Yên này, tôi sẽ lẻn vào phòng ngủ hoặc tìm nơi nào đó ẩn nấp, vậy thì, tôi có thể sắp xếp một vài trận pháp trước, cho dù không một chiêu giết chết cô Hà Thanh Y thì vẫn có thể dễ dàng ngăn đối phương lại bằng trận pháp sau đó ra đòn giết chết rồi chạy thoát”.
Tô Minh nhìn chằm chằm vào đá lưu ảnh và bình luận.
Tô Minh không nói thì còn đỡ.
Vừa nói ra thì…
Đúng vậy.
Rất nhiều người cũng nhìn ra, hình ảnh trong đá lưu ảnh này… hình như có chút kì lạ.
Hoặc nói cách khác, đó là một sự cố ý.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...