“Thư Yến! Cầm lấy này”, Huyền Tinh Bình không do dự mà đưa bản đồ cho Huyền Thi Yến.
“Thế chị gái phải làm sao?”, Lạc Ngưng Nhi sốt sắng, nói.
Một thế lực chỉ có một tấm bản đồ, đưa cho Huyền Thi Yến thì chẳng phải chị gái sẽ không có nữa sao?
“Không sao cả! Dù sao thì nó cũng không muốn lấy thứ hạng, vậy thì cần bản đồ làm gì? Lãng phí!”, Huyền Tinh Bình không nể tình mà nói, giọng nói vô cùng lạnh lùng.
“Nhưng…”, Lạc Ngưng Nhi buồn bực, cảm thấy không công bằng.
“Không nhưng gì cả. Cô cảm thấy chị gái mình thành đội với một thằng nhóc ở cấp bậc Đại Đế chín chuyển thì có thể lấy được thứ hạng gì sao?”, Huyền Tinh Bình ngắt lời.
Lạc Ngưng Nhi không nói gì, vô cùng buồn bực.
Còn Huyền Thi Yến thì thấy vui sướng, không kìm nổi mà ngẩng đầu lên.
“Bản đồ đó rất quan trọng sao?”, Tô Minh lại rót rượu, hỏi lại.
“Nghe nói khá quan trọng! Bởi vì trong bí cảnh chia làm nhiều khu vực. Có nơi rất nguy hiểm, cũng có nơi an toàn. Nếu không có bản đồ thì dễ rơi vào vùng cấm lắm”, Huyền Sơ Tình nhỏ giọng nói, ánh mắt ảm đạm.
“Bản đồ này không thể chia nhau sao?”, Tô Minh hỏi lại. Nếu như được thì tốt hơn. Ví dụ như Từ Nhứ cũng có, mối quan hệ của Từ Nhứ với Huyền Sơ Tình rất tốt, nên nếu mượn thì cũng không sao.
“Không được! Bản đồ này sẽ đi vào thần hồn, như một luồng ký ức. Nếu sau khi có được nó, dung hòa thông tin thì cái đó sẽ biến mất, người khác dùng cũng vô ích”.
“Hóa ra là vậy! Không sao, không có bản đồ thì tôi tin chúng ta vẫn có được thành tích tốt”, Tô Minh cười nói.
“Hy vọng là vậy”, Huyền Sơ Tình nắm chặt tay, hiện giờ cô ta mong nhất là cô ta và Tô Minh có thể sống sót đi ra được bí cảnh chứ không mong gì hơn.
“Được rồi! Cửa bí cảnh mở rồi, mời các vị”, không bao lâu, thành chủ Mai Tiên lên tiếng.
Đồng thời lúc này, bên ngoài phòng khách đã xuất hiện một cửa trận pháp vô cùng quái dị.
Hóa ra ở cửa bí cảnh Mai Tiên, cũng chính ở trong phủ Thành Chủ, trên sân võ đạo ở bên ngoài phòng khách.
Mọi người đều sáng mắt lên, ánh mắt mong đợi.
Lúc đi ra khỏi phòng khách…
“Hừm! Cầu khẩn đi! Đừng có gặp tôi ở trong bí cảnh”, Ninh Khinh Khinh trừng mắt nhìn Tô Minh rồi thốt ra một câu, sau đó là người đầu tiên đi vào cửa trận pháp ở bí cảnh.
“Đi nào! Chúng ta vào thôi”, Tô Minh cười nói.
Tô Minh và Huyền Sơ Tình không do dự mà đi vào trong.
Đi vào cửa trận pháp, cảm giác như trời đất quay cuồng.
Cũng may thời gian không dài.
Chỉ sau vài hơi thở, Tô Minh và Huyền Sơ Tình đều rơi xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...