Tô Minh không nói nên lời.
Ngược lại cũng không giải thích thêm.
Dù sao sau khi tiến vào bí cảnh, một khi rơi vào tình huống phải chiến đấu, thực lực mà bản thân thi triển ra, cô ta liền hiểu.
Không vội.
“Tên khốn kiếp, chị vì anh mà… Anh phải đối xử với chị tôi tốt một chút, nếu không, cho dù anh trở thành anh rể của tôi, tôi cũng không tha cho anh đâu, hừ hừ”, lúc này Lạc Ngưng Nhi bỗng nhiên xông về phía Tô Minh nhe răng múa vuốt mà trừng mắt với anh.
Cô ta cảm thấy chị cố chấp phải thành một đội với Tô Minh.
Chỉ có một lý do, là thích anh ta rồi.
Ừm.
Cô ta dường như đã nghe ai đó từng nói rằng tình yêu khiến con người ta trở nên mù quáng.
Quả đúng là không sai.
Tình yêu thực sự là một thứ đáng sợ.
“Ngưng Nhi, đừng nói lung tung”, Huyền Sơ Tình cứng họng, quăng cho Lạc Ngưng Nhi một cái trợn trắng mắt.
Cùng lúc đó.
Tới rồi.
Đã đến phủ thành chủ.
Vừa hay một đoàn người khác cùng nhóm người của Huyền Tinh Bình gần như đến cùng lúc, họ chạm mặt nhau ở cổng vào phủ thành chủ, nhóm người này cũng khoảng hơn chục người, dẫn đầu là một ông lão với bộ râu trắng xóa, đứng gần ông ta là một nam một nữ, xem ra là một đôi tham gia cuộc thi.
“Huyền Tinh Bình, là bà dẫn đội à! Xem ra nhà họ Huyền rất xem trọng cuộc thi bí cảnh lần này!”, ông lão râu trắng mỉm cười chào hỏi trước.
Hai mắt cô gái trong cặp nam nữ đứng cạnh ông lão râu trắng kia lúc này lại sáng ngời nhìn hướng Huyền Sơ Tình, vô cùng hưng phấn cùng vui vẻ nói: “Sơ Tình, chúc mừng cô, có cậu Nhạc làm bạn đồng hành, cô chắc chắn có thể tiến vào top mười cuộc thi bí cảnh lần này. Trước đó cũng có tin đồn rồi, đồn rằng bạn đồng hành lần này của cô là cậu Nhạc của Thái Hoa Động Thiên, rất nhiều người đều không tin đó, hi hi, không ngờ là sự thật. Hừ, đợi lát nữa tiến vào phủ thành chủ, nhìn xem những người trước đó chất vấn sẽ có thái độ gì đây?”
Cô ta dường như rất quen thuộc với Huyền Sơ Tình, cũng thực sự vì cô mà vui mừng.
Nhưng lời này của cô ta vừa thốt ra, vẻ mặt của những người thuộc nhà họ Huyền lại thay đổi, hầu hết đều là nét gượng gạo.
“Chị Nhứ chị đừng nói nữa”, Lạc Ngưng Nhi mở lời chặn lại, cô ta sắp khóc rồi, đối phương tên gọi là Từ Nhứ, là yêu nghiệt siêu cấp thuộc dòng chính nhà họ Từ, cũng là con gái nhỏ của gia chủ nhà họ Từ, cô ta cũng là một trong số ít những người bạn thân của Huyền Sơ Tình, Lạc Ngưng Nhi cũng rất thân thuộc với cô, ba người họ từ nhỏ đã chơi khá thân với nhau.
“Làm sao vậy?”, bắt gặp biểu cảm của tất cả những người nhà họ Huyền khi nhìn mình đều lạ lùng, Từ Nhứ còn có chút mịt mờ không hiểu.
Lạc Ngưng Nhi chỉ có thể đến bên người Từ Nhứ, nhỏ giọng thì thầm giải thích với cô ta.
Chẳng bao lâu Từ Nhứ liền trợn to hai mắt, đầu tiên là nhìn về phía Huyền Sơ Tình, tiếp đó là Tô Minh, cuối cùng chỉ còn sót lại sự im lặng.
Điên rồi sao? Bạn thân Huyền Sơ Tình của mình điên thật rồi sao? Cứ như vậy đem một lá bài tốt tác thành cho kẻ khác…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...