Chuyện gì thế này? Tô Minh cảm thấy kỳ lạ không nói nên được thành lời, nhưng cũng không nghĩ nhiều định rời đi, đúng như Hỗn Độn Long Quy nói, anh phải nỗ lực lên! Không thể để lãng phí thời gian được.
Có điều, vừa quay người đi, Tô Minh chợt nhớ ra gì đó, không kiềm chế được lại dừng chân lại, quay đầu nhìn về phía Hỗn Độn Long Quy: "Tiền bối, lão Hổ đâu rồi?"
Lão Hổ đương nhiên chính là Huyết Vu Hổ.
"Nó ra ngoài rèn luyện rồi", Hỗn Độn Long Quy trả lời.
"Không phải, tiền bối, người có chuyện gì giấu tôi, hơn nữa còn là chuyện liên quan đến lão Hổ", Tô Minh sâu thẳm nhìn về phía Hỗn Độn Long Quy, ngưng giọng nói.
Có lẽ Hỗn Độn Long Quy đã cố gắng che giấu rồi, hơn nữa, còn che giấu rất tốt. Nhưng thần hồn của Tô Minh quá mạnh! Cho dù chỉ có một chút dấu vết để lại anh cũng có thể cảm nhận được.
Vừa nãy khi anh nhắc đến Huyết Vu Hổ, Hỗn Độn Long Quy rõ ràng có chút dao động.
"Việc này", Hỗn Độn Long Quy thở dài.
"Tiền bối, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lão Hổ sao rồi? Mong người hãy nói cho tôi biết", giọng nói của Tô Minh rất nghiêm túc, dị thường kiên định. Ngày đó, khi anh vẫn còn ở trong hư không chưa quay về, tất cả mọi người đều cho rằng anh đã chết, đến Võ tông cũng không muốn giúp đỡ, thậm chí còn muốn khoanh tay đứng xem kịch, nhưng Hỗn Độn Long Quy còn cả lão Hổ, lão Ngưu, chị Cửu Diễm đều không màng tất cả, cam tâm tình nguyện chiến đấu vì nhà họ Tô và Chiến Uyên, cho dù biết sẽ phải chết cũng không lùi bước.
Anh đã xác định được một chuyện, lão Ngưu, lão Hổ, chị Cửu Diễm là người thân của anh.
"Tiền bối, người nói đi!", Tô Minh khom lưng.
"Haiz", Hỗn Độn Long Quy yếu ớt lắc đầu: "Huyết Vu Hổ quả thực đã xảy ra chút chuyện, không muốn nói với cậu cũng là vì tính cách của cậu quá kích động".
"Cái gì?", Tô Minh ngạc nhiên, chẳng trách lại cảm thấy Hỗn Độn Long Quy không có tinh thần, như có tâm sự gì đó, dù đã bồi dưỡng cơ thể cho bà ta rồi nhưng vẫn như vậy! Hóa ra là do lão Hổ xảy ra chuyện!
Hít sâu một hơi, thần sắc Tô Minh ngưng trọng, nghiêm túc hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Khi cậu rời khỏi thế giới Đại Thiên, tới vực Hỗn Độn không lâu sau, huyết mạch của Huyết Vu Hổ đã hoàn toàn kích hoạt", Hỗn Độn Long Quy không giấu được nữa đành chậm rãi kể lại: "Sau khi huyết mạch kích hoạt, có một cường giả một gia tộc của nền văn minh ngoại vực đã tới đây, bọn họ nói, Huyết Vu Hổ là tộc nhân của chủng tộc Nghịch Huyết Ma Hổ bọn họ, hơn nữa huyết mạch còn khá nồng hậu, muốn đưa Huyết Vu Hổ trở về chủng tộc Nghịch Huyết Ma Hổ này".
Huyết Vu Hổ rất vui mừng, đương nhiên muốn đi, nó muốn được tìm hiểu mở mang võ đạo cao cấp hơn, cũng rất mong chờ môi trường võ đạo trong tộc Nghịch Huyết Ma Hổ mà mấy tộc nhân Nghịch Huyết Ma Hổ đó nói.
"Cuối cùng, Huyết Vu Hổ đã rời đi cùng với mấy người đó", trong giọng nói của Hỗn Độn Long Quy có một tia ảo não, tựa như đang hối hận vì đã không ngăn cản.
"Vốn dĩ mặc dù ta không yên tâm, nhưng cũng suy nghĩ tích cực", Hỗn Độn Long Quy tiếp tục nói: "Nhưng không ngờ mấy tháng sau, vào một ngày Huyết Vu Hổ lại quay trở lại".
Nói đến đây, giọng nói của Hỗn Độn Long Quy có chút run rẩy.
Là phẫn nộ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...