Không chỉ vậy.
Khi ngọn lửa của Địa Hãm bắt đầu
cuộn trào mênh mông, tác động xé rách
của trọng lực cũng không ngừng lại, vẫn
gấp hàng triệu lần như cũ.
Sự chống chất của hai yếu tố này thực
sự đã tạo nên một không gian vặn xoắn
từ thần không thể tường tượng nổi, sản
sinh ra sức hủy diệt cực mạnh, cho dù
thoáng liếc qua cũng có loại cảm giác
kinh hãi như tim gần bị bóp nghẹt.
Thế nhưng.
Sau một vài nhịp thờ.
Mọi người đều thấy.
Bên trong Thiên Trọng Địa Hãm.
Bốn người Tô Minh vẫn nguyên vẹn,
không hơn không kém.
“Cái này.”, ánh mắt Có Hoàng Tấn có
chút âm u, thậm chí là hoàng sợ.
Khi Thiên
Trọng Địa Hãm hoàn toàn khối động thì dù
là Hồng Minh tắng chín như ông ta, nếu bị
nhốt ở bên trong, tuy không chết, nhưng
cũng sẽ cực kỳ thê thàm.
Trái lại là bốn
người Tô Minh, không những chẳng bị gì,
còn trông rất thoài mái.
Điều này thật kỳ lạ,
y như đang nằm mơ vậy.
Rốt cuộc chuyện
này là sao?
Trong lòng Cố Hoàng Si chợt có chút lo
lắng không yên.
Đúng lúc này.
“Được rồi, chơi cái trò còn con này thú
vị lắm hà? Trận pháp khi gió gì trời? E rằng
còn mòng như tờ giấy ấy chứ?”, Tô Minh
nhàn nhạt mờ miệng, nói với giọng lười
biếng, chán chường.
Anh nói xong, bèn giớ tay lên, trên đầu
ngón tay lập lòe tầng tầng lớp lớp sóng
gọn, tùy tiện vẽ một cái lên lớp màng bao
phù hoàn mỹ của trận pháp Thiên Trọng
Địa Hãm.
Đúng thế, anh chỉ dùng ngón tay tùy
tiện vẽ một cái.
Vậy mà.
sau đó… Một
cảnh tưởng khủng khiếp chợt xuất hiện,
trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm lại..
lại bị
anh xé rách!
Rách ra rồi?
Đù!
Đám đông tấp nập trước nhà họ Có đều
như nhìn thấy quỷ, chi biết run lấy bấy.
Hễ
ai biết đến trận pháp Thiên Trọng Địa Hãm
này cũng không thể chấp nhận nổi sự thật
trước mắt.
Huống chi, trận pháp này của
nhà họ Có còn là bàn đã được cài tiến rất
nhiều lần.
Nhưng trên thực tế, với Tô Minh thì
muốn xé rách trận pháp này cũng không
khó, chỉ cần dùng Thái U Hòa ngưng tụ
thành thanh đao lửa bọc lấy đầu ngón tay
là có thể làm được rồi, có khó hà?
Chẳng phải trận pháp Thiên Trọng Địa
Hãm này của nhà họ Có không mạnh, mà là
Thái U Hòa quá khủng bố.
Thái U Hòa của bây giờ đã vượt qua cấp
Thùy Nguyên, trở thành mệnh hòa.
Một tu già võ đạo sở hữu ngọn lửa tiến
hóa thành mệnh hòa và việc có được vũ khí
tiến hóa thành dung khí đều có hiệu quả
như nhau.
Khi có mệnh hỏa trong tay, chỉ cần chủ
nhân không chết thì nó cũng sẽ bất từ bất
diệt, không chút hao mòn.
Và lại, bàn thân
mệnh hòa còn có thể mạnh lên theo thực
lực của chủ nhân.
Đương nhiên, nếu mệnh hỏa mạnh lên
thì chủ nhân cũng sẽ mạnh lên theo.
Ngoài ra, mệnh hòa cũng sẽ mang chút
đặc điểm và sức mạnh của chủ nhân ở mặt
võ đạo.
Giờ Thái U Hòa kết hợp với Tô Minh, có
thể khiến sức mạnh phát huy đến mức tận
cùng và anh cũng đã khống chế Thái U
Hòa nhuẩn nhuyễn hơn trước rất nhiều.
Ví
dụ như ban nãy khi anh bọc mệnh hòa lên
đầu ngọn tay, chi xiu xiu thôi, nó cũng đã là
một lượng hỏa diễm khổng lỏ được nén lại
đến cùng cực.
Nhìn chi có một luồng,
nhưng thực ra hoàn toàn có thể thiêu rụi
một nền văn minh cấp ba, thậm chí cấp
bốn.
Có lẽ, nó còn có thể đốt một vùng
không gian có chu vi mấy trăm cây số
thành trạng thái chân không, cực kỷ khủng
bố.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...