"Keng!"
Sau khi một kiếm kia của Tô Minh chém gãy kiếm của Tùy Y Nhân thì vẫn tiếp tục chém tới với tốc độ cực nhanh, gần như chẳng mấy chốc đã chém lên cổ cậu ta.
Một tiếng ma sát chói tai vang lên, rõ ràng có thể thấy trên cổ Tùy Y Nhân hiện lên một vết thương sâu hoắm gần 1cm.
Nhiếp Thanh Cầm kinh ngạc thốt lên: "Không thể nào!"
Đúng thế! Sao lại thế được?
Tùy Y Nhân đã bị luyện thành Người Bất Tử.
Cái gì gọi là Người Bất Tử? Chính là người có cơ thể bị luyện đến một trình độ không chết được, có thể so với lực phòng ngự tuyệt đối. Sao lại bị một vệt kiếm phong cắt bị thương cả 1cm?
Nếu Tùy Y Nhân là người bình thường thì e rằng đã bị cắt đứt cổ, máu phun tung tóe, rồi dần mất máu chết đi.
"Tùy Y Nhân, giết, giết cậu ta!", Nhiếp Thanh Cầm hoảng sợ, giận dữ hét lên, ra lệnh cho Tùy Y Nhân.
Phút chốc, cơ thể Tùy Y Nhân lóe lên, phóng thẳng về phía Tô Minh.
"Nhóc Tô, tấn công từ xa đi, đừng đánh gần người", Tống Xạ Sơn la lên.
Chỗ đáng sợ nhất của Người Bất Tử chính là không biết đau, không có cảm xúc y như một cỗ máy chiến đấu. Hơn nữa, điểm mạnh nhất của nó là sức mạnh và lực phong ngự của cơ thể, là một cao thủ cận chiến đỉnh cấp.
Cách tốt nhất để giết chết Người Bất Tử khi đánh nhau với họ chính là đánh xa. Lợi dụng thân pháp, những mánh khóe ẩn núp và chiêu trò tấn công để đánh. Điểm yếu của họ là không có đầu óc, không có chiến thuật, đánh xa, ẩn núp, đánh lén... Nên chúng ta vẫn có cơ hội đánh thắng Người Bất Tử. Nhưng chỉ là thắng mà thôi, còn muốn giết họ thì rất khó.
Có điều.
"Tôi thật sự rất thích đánh gần người", Tô Minh cười, vuốt mũi nói.
Nhưng mà, mọi người còn chưa hoàn hồn lại từ trong hoảng sợ thì...
"Roẹt!"
Một tiếng xé toạc vòm trời nặng nề vang lên. Chỉ thấy, khi đối mặt với một quyền kia Tùy Y Nhân, Tô Minh cũng không có lùi hay né tránh mà lại đấm ra một quyền cứng đối cứng.
Cứng đối cứng, đù! Một cảnh tượng có chết cũng không tài nào tin nổi xuất hiện, mặt mày Tô Minh lạnh te, cùng lắm chỉ khẽ run lên, nhưng Tùy Y Nhân lại lùi về sau một bước.
Đúng vậy! Sức mạnh hơn 3000 tỷ trong một quyền kia của Tùy Y Nhân lại không đánh lại Tô Minh?
"Đù!", Hữu Cầm Bảo Bảo văng tục, bị đả kích đến nỗi muốn tự sát. Ban nãy, cô ta còn định đi cứu Tô Minh để sư tôn nhìn mình với cặp mắt khác xưa. Mình đúng là quá trẻ người non dạ! Không đúng, nói trẻ thì cũng không trẻ bằng Tô Minh!
"Vèo!", Tùy Y Nhân bị một quyền kia đánh lùi lại, nhưng là một Người Bất Tử, đương nhiên cậu ta không biết đau là gì, không chút do dự giơ đoản kiếm lên, chém một phát ra với tốc độ cực nhanh, cực quỷ dị và cũng sử dụng kiếm ý Vĩnh Hằng.
Thế nhưng, Tô Minh lại lắc người một cái bèn né được một cách hết sức dễ dàng.
Đừng thấy chỉ là một cái lắc người, nhưng sự chấn động mà nó mang lại còn lớn hơn một quyền Tô Minh đánh lui Tùy Y Nhân ban nãy rất rất nhiều. Bởi vì, đánh nhau gần như thế, cộng với thực lực rợn người của Tùy Y Nhân thì tốc độ chém ra một kiếm kia của cậu ta đã đạt tới trình độ chưa đến 0,0001 giây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...