"Anh, đừng", Tô Ly hoảng sợ kêu lên, suýt thì sụp đổ, may mà Phong Vũ Vân đứng một bên lập tức đỡ được cô.
"Cậu xác định?", vẻ mặt Nguyên Ương có hơi bất ngờ. Anh trai của con nhóc Tô Ly này mặc dù là một thằng ngu nhưng cũng gan dạ đấy chứ! Thú vị thật!
"Nếu anh không dám thì anh cùng ba anh em kết nghĩa của anh cùng lên đi. Không sao cả! Hoặc là tất cả người cùng lứa trong nhà họ Nguyên các ngươi lên cùng nhau? Cũng không phải không được!", Tô Minh nhe răng cười, Tù Ma chợt xuất hiện trong tay anh.
Câu ấy vừa được anh nói ra, xung quanh chợt trở nên yên tĩnh!
"Tiểu Ly, nếu hôm nay anh trai cô chết thì thật sự không thể trách bất cứ kẻ nào. Cô đã cố hết sức, tôi cũng cố hết sức rồi", Phong Vũ Vân bị dọa run giọng nức nở nói.
"Ha ha", ngay sau đó, Nguyên Ương bước về phía Tô Minh. Hắn ta vừa đi vừa nhìn chằm chằm Tô Minh, nói:
"Đầu tiên, tôi không cần vũ khí".
"Thứ hai, tôi có thể nhường cậu ba chiêu trước".
"Thứ ba, tôi sẽ không dùng quy luật Đế Đạo".
"Như vậy, nếu cậu có thể kiên trì được 100 giây thì cậu thắng".
Nguyên Ương vô cùng tự tin gằn từng chữ.
Hắn ta nói xong bèn quay đầu ngó Tô Ly, nói: "Tô Ly, nếu anh trai tốt của cô chết trên tay tôi thì cũng đừng trách tôi nhé".
Chữ "chết" trong miệng hắn ta nghe rất nặng, trong lòng hắn ta đã có ý định giết chết Tô Minh. Thực ra, ngay khi Tô Minh đến nhà họ Nguyên, hắn ta cũng đã muốn giết Tô Ly rồi. Huống chi là Tô Minh?
Thực ra, Nguyên Ương muốn giết Tô Minh cũng là vì Tô Ly. Hắn ta có thể xác định nếu Tô Minh chết thì con đường Võ đạo của Tô Ly cũng coi như bỏ, có khi lòng hướng đạo sẽ hủy trong chớp mắt ấy chứ?
Bởi vì Nguyên Ương chắc chắn Tô Minh vô cùng vô cùng quan trọng với Tô Ly. E rằng Tô Minh còn là động lực cho Tô Ly tiến lên, thậm chí là sống sót. Tô Minh chết, Tô Ly cũng sẽ sụp đổ! Không có tư cách đe dọa đến mình nữa.
Hơn nữa, tại sao Nguyên Ương là tử tướng thành Thi Ma chuyển thế, còn có ba người anh em thiên tài yêu nghiệt vô địch, cũng đủ để giữ được vị trí người thừa kế gia chủ rồi mà vẫn còn muốn giết Tô Ly - người có thể coi như là em gái ruột đến vậy?
Đó là vì Tô Ly chỉ mới hơn hai mươi tuổi, với thực lực và tư chất như vậy thì quả thật rất đáng sợ.
Vẫn là chết đi cho an toàn.
Nguyên Ương quả thật là một người hết sức cẩn thận.
"Có thể chỉ là một cuộc chiến bình thường không?", Tô Ly không nói gì, Phong Vũ Vân lại mở miệng: "So tài thôi, sao nào?"
Đừng thấy mấy điều kiện Nguyên Ương đưa ra nhìn như là có lợi cho Tô Minh, và có phong độ của một Đại Đế trung vị bốn chuyển, của một tử tướng thành Thi Ma mà nhầm. Phong Vũ Vân rất rõ ràng rằng dưới tình huống cảnh giới và thực lực chênh lệch vô cùng vô cùng lớn, cho anh ra ba hay năm chiêu trước hoặc là không cần dùng vũ khí đã là gì. Nói cho dễ nghe thôi chứ tác dụng thì rất bé nhỏ.
Còn không chân thực bằng câu "So tài, không đe dọa tới tính mạng".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...