Tô Minh vô thức ngó sang bên cạnh Cầu Tịch, muốn tìm cái bóng của ông ta nhưng không thấy.
"Thiên nữ tiền bối, Cầu Tịch kia giao cho cô nhé", Tô Minh nói, bởi vì anh đoán được dù mình có sử dụng một luồng thần hồn của Hỗn Độn Long Quy thì cũng chỉ ngăn được phân thân của Cầu Tịch, chứ không thể làm gì được cái bóng của ông ta. Mà mình thì lại chẳng phải đối thủ của cái bóng ông ta. Đến lúc ấy, còn phải nhờ Thiên nữ tiền bối ra tay, phí mất một luồng thần hồn của Hỗn Độn Long Quy. Thế thì để Thiên nữ tiền bối ra tay luôn cho rồi.
"Đương nhiên, hơn nữa, bổn Thiên nữ còn được ăn no nê", Thiên nữ Tạo Hóa hơi phấn khích nói.
"Thần hồn của Cầu Tịch mạnh lắm hả? Đủ để cô ăn no luôn?", Tô Minh kinh ngạc, vì trước kia, chỉ cần không phải thể thần hồn tinh khiết thì dù có là thần hồn của một tu giả võ đạo cực mạnh, Thiên nữ Tạo Hóa cũng chẳng hứng thú với lý do là không đủ nhét kẽ răng, còn rắc rối.
"Không, thần hồn trong Thức Hải của tên Tam phó điện chủ này cũng không mạnh, bổn Thiên nữ không có hứng thú với nó. Nhưng cái bóng của ông ta lại luyện chế bằng vô số sức mạnh linh hồn".
"Ra là vậy", Tô Minh gật đầu.
Cùng lúc đó.
"Chàng trai, cậu có con bài chưa lật gì thì dùng ra hết đi, không thì sẽ chẳng còn cơ hội đâu, đúng không nào?", Cầu Tịch dừng lại cách Tô Minh khoảng trăm mét, con ngươi già nua, âm trầm, tàn nhẫn độc ác dưới lớp áo đen nhìn chòng chọc vào anh, nhàn nhạt nói.
Giọng nói ông ta không hiểu sao lại chẳng chút lạnh lẽo. Trái lại còn khiến người ta cảm thấy hiền lành một cách khó hiểu, giống như một ông lão hiền lành đang nói chuyện vậy.
"Tôi mà dùng thì chắc ông sẽ sợ vãi cả linh hồn đấy", Tô Minh cười nói.
"Ồ, thế hả? Lão phu rất mong đợi đó", Cầu Tịch cười nhạt như chẳng hề để ý, đương nhiên, cũng có chút tò mò.
Lúc này, vô số con mắt đổ dồn lên người Tô Minh.
Nói thật, chẳng ai coi trọng Tô Minh cả. Vì Tam phó điện chủ là một trong những người mạnh nhất ở thế giới Đại Thiên hiện nay.
Một khi căn nguyên thế giới Đại Thiên chưa bổ sung hoàn chỉnh thì vẫn chưa thể có Đại Đế và bán Đế. Loại cấp bậc như Tam phó điện chủ đã xem như vô địch rồi.
Trừ khi, Tô Minh còn có phân thân của thần hồn Hỗn Độn Long Quy đã dùng ở học viện Tiên Lạc. Nhưng kiểu át chủ bài như vậy, Tô Minh có thể lấy ra lần thứ hai sao?
"Ông rất mong đợi hả?", Tô Minh vẫn chưa nói gì, nhưng Thiên nữ Tạo Hóa lại lên tiếng.
Qua một thời gian rất lâu, thần hồn của Thiên nữ Tạo Hóa mới đi ra khỏi thần hồn Thức Hải của Tô Minh.
Cô ta bước từng bước một ra.
Phía cuối chân trời mơ hồ hiện ra khuôn mặt của ý chí thiên đạo, nhưng lại khá rụt rè lén lút, dường như là cố ý.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...