Chương có nội dung bằng hình ảnh
Cố Đình Tiêu đứng dậy.
Cùng lúc đó, cầu không trung nhập vào cơ thể.
Cây thế giới nhập vào cơ thể.
Hạt giống hỗn độn nhập vào cơ thể.
Cung điện ma nhân nhập vào cơ thể.
Cố Đình Tiêu hóa thành một điểm sáng rồi biến mất.
Ngưỡng La Thiên.
Ánh mắt của hàng trăm triệu người đều đổ dồn lên người Tô Minh, kinh hồn táng đảm, đều cảm thấy trong nháy mắt Tô Minh liền sắp thiêu đốt hóa thành tro tàn, dù sao cũng là nuốt sống hỏa chủng cấp đạo.
Nhưng…
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, Tô Minh không chỉ không bị thiêu đốt thành tro bụi, ngược lại khí tức ngày càng bình tĩnh và ổn định lại, hơi thở đều đặn nhịp nhàng.
Hoả chủng cấp đạo thực sự quá khủng bố, đáng tiếc lại đụng phải kho tàng huyết mạch, là chân long cũng phải khuất phục, trong đan điền của Tô Minh, bị kho tàng huyết mạch trấn áp gắt gao, kho tàng huyết mạch dễ dàng nuốt chửng và luyện hoá hoả chủng cấp đạo.
Tô Minh chỉ cảm thấy bản thân giống như cả người rơi vào thế giới của quy luật hoả diễm.
Ấm áp dào dạt.
Giống như điên cuồng tiếp cận mặt trời lớn, hấp thụ năng lượng chân hoả của mặt trời.
Dường như chính anh đã trở thành một ngọn lửa, được dựng dưỡng giữa dung nham nóng chảy của núi lửa.
Tô Minh không thể giải thích được mà cảm thấy cơ thể của bản thân như đang tan chảy, trở thành hỏa vận.
Rất kỳ diệu.
Nhưng anh không hề bài xích loại cảm giác này, bởi vì anh biết rõ ràng rằng đó là do việc dung hòa với hỏa chủng, đạt được sự gần gũi với lửa mà tạo thành.
Có thể nói, một khi hòa quyện, luyện hóa thành công hỏa chủng cấp đạo, anh lập tức liền có thể lĩnh ngộ một phần quy luật lửa, hơn nữa sau này tất cả công kích lửa đều có thể miễn nhiễm tới 99%.
Đồng thời, Tô Minh cũng biết được tên của viên hỏa chủng cấp đạo này- Thái U Đạo Hỏa.
Khá đáng mừng cũng không kém phần ngạc nhiên là viên hỏa chủng cấp đạo này vậy mà vẫn luôn vô chủ.
Nói cách cách khác viên hỏa chủng này là tiên thiên (có sẵn từ phôi thai).