Đỉnh Cấp Tông Sư FULL
Kể cả là Tần Lưu Ly có lai lịch vô cùng lớn, là con gái của minh chủ của liên minh Hoang Thần mà cũng chưa từng nhìn thấy tộc Hoang Thần cỡ lớn như Hỗn Độn Long Quy.
To một cách quá mức.
To đến nỗi dùng thân hình là có thể trấn áp cả một tầng võ đạo.
“Hỗn Độn…”, sắc mặt Viên Châm biến sắc. Người khác chấn động bởi thể tích của Hỗn Độn Long Quy còn ông ta chấn động là khí tức hỗn độn trên người Hỗn Độn Long Quy.
Hỗn Độn và Chính Đạo có mối quan hệ nhất định.
Về cơ bản thì đến một cảnh giới võ đạo nhất định, muốn chứng đạo Đại Đế thì lúc này cần phải tích lũy khí tức hỗn độn, sau đó lĩnh ngộ quy luật Đại Đạo.
Cả hai cái này đều có liên quan đến ‘chứng đạo’.
Vì vậy, khí tức hỗn độn càng thuần túy thì chứng tỏ nó cách Đại Đế càng gần.
Viên Châm cảm nhận được khí tức hỗn độn từ trên người của Hỗn Độn Long Quy, khí tức này nhiều đến nỗi nằm ngoài sức tưởng tượng của ông ta.
Dường như Viên Châm có thể chắc chắn rằng, nếu Đại Đạo xuất hiện, Đại Đạo khôi phục nguyên dạng, có điều kiện chứng đạo Đại Đế thì Hỗn Độn Long Quy ở trước mặt sẽ là chứng đạo đầu tiên.
“Đường đường là nhân vật tung hoành thời thượng cổ và viễn cổ lại đi bắt nạt một cậu nhóc mới 20 tuổi”, Hỗn Độn Long Quy nói.
Giọng nói vừa cất lên thì Hỗn Độn Long Quy giơ móng vuốt lên cào về phía Viên Châm.
“Các vị thái thượng trưởng lão giúp tôi”, Viên Châm hét lớn, ánh mắt kinh hãi. Lúc này ông ta thi triển tất cả chiêu bài và cả thủ đoạn ẩn giấu đã lâu. Ông ta điên cuồng dùng cả thuật đại đạo, mượn lực trời đất…
Lúc này phía trước Viên Châm đột nhiên có thêm mấy lão quái vật già chua chát.
Đó chính là những thái thượng trưởng lão đẳng cấp ẩn cư ở phía sau học viện Tiên Lạc. Mấy người này không phải là mấy thái thượng trưởng lão yếu ớt mà họ có thực lực ngang tầm với Viên Châm.
Lúc này cũng phải có sáu bảy người dốc hết sức và dùng hết thủ đoạn rồi ra tay cùng lúc.
Rầm!
Một tiếng nổ như phá vỡ đất trời!
Trên bầu trời của học viện Tiên Lạc xuất hiện rất nhiều hố đen khủng khiếp, như bùng phát ra khí tức kinh người.
Đám Viên Châm không ngừng run rẩy.
Phụt máu!
Họ đều bị thương nhưng không nặng lắm.
Chỉ có điều, cái giá phải trả là quá lớn.
Bởi vì, đến cảnh giới võ đạo như đám Viên Châm gần như là không thể bị thương. Nhưng một khi bị thương, kể cả vết thương không nặng, nếu muốn hồi phục thì cũng cần lượng lớn tài nguyên võ đạo và thời gian rất lâu.
Chứ đừng nói đến những thái thượng trưởng lão có tuổi đời quá cao, tuổi thọ sắp chạm mốc cực đỉnh, nếu bị thương có tí xíu thì chắc còn tệ hơn.
“Hừm!”, sau khi móng vuốt bị chặn lại thì đây mới chỉ là bắt đầu. Hỗn Độn Long Quy hừ lạnh một tiếng rồi đột nhiên há miệng ra, một luồng khí sát phạt hỗn độn bắn ra.
“Chết tiệt”, sắc mặt Viên Châm tái nhợt như cây nến trắng, kinh hãi hét lớn: “Dùng bảo bối mạnh nhất đi, đừng nương tay”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...