Đỉnh Cấp Tông Sư FULL
Muốn chết cũng không cần làm vậy chứ!
Điều này...
Chỉ vừa khiến người đời chấn động, thế mà lại chợt lụi tắt như một ngôi sao băng?
Y như đang nằm mơ vậy.
Bỗng, có người run giọng nói: "Có vẻ cậu ta là người trong lòng của Diệp Mộ Cẩn thì phải? Cậu ta nhảy xuống vách núi, lẽ nào... là vì đi tìm cô ta? Chẳng phải Diệp Mộ Cẩn đã bị ép nhảy xuống vách núi Vấn Thiên sao?"
...
Tô Minh đang không ngừng rơi xuống.
Anh không đẩy nhanh hay giảm tốc độ, mà chỉ mặc cho mình rơi tự do.
Bên tai là tiếng gió núi rít gào, càng rơi xuống thì nhiệt độ càng giảm. Hơn nữa, còn có thể thấy được sương mù xung quanh càng trở nên đậm đặc hơn, như hóa thành chất lỏng. Chúng như có linh hồn, bám lấy, rồi điên cuồng thấm vào người anh. Thế nhưng, Tô Minh đều mặc kệ. Có kho tàng huyết mạch nên chất độc chẳng đáng là gì với anh.
Cùng lúc đó.
Dưới đáy vách núi Vấn Thiên.
Một con yêu thú khổng lồ dài hơn chục ngàn mét đang nằm ở đó.
Trông nó cực kỳ kinh khủng.
Cơ thể tựa như ma quỷ.
Đầu như rồng.
Vuốt như Kỳ Lân.
Bốn chân của nó bị bốn sợi dây xích đen thui, bên trên lóe lên chú thuật đại đạo cấm kỵ có từ xa xưa khóa lại, trông rất đáng sợ. Phải biết rằng, cả thế giới Đại Thiên truyền lại đến nay chỉ có 10 chú thuật đại đạo cấm kỵ. Mà trên bốn sợi dây xích ấy lại là một loại chú thuật. Điều này đúng là hết sức khó tin.
Con quái vật khổng lồ kia nằm ở đó, bởi vì cơ thể quá cồng kềnh nên có vẻ khó đứng lên. Nhưng, mỗi khi nó hít thở thì giống như đại đạo đang gầm thét, Tử Tiêu Thần Lôi đang bơi lội trên bầu trời, cực kỳ đáng sợ!
Khí thế quanh người nó hết sức khủng bố, trong vô tình đã đè nén toàn bộ không gian cả mấy chục ngàn mét xung quanh biến thành hư không.
Con quái vật khổng lồ kia híp mắt, trông như đang lim dim.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...