vẫn không sợ hãi chút nào.
Có thiên nữ Tạo Hóa ở đây không cần phải sợ gì cả.
“Được rồi, tôi cần tu luyện, trước tiên cứ ở tạm nhà họ Tô mấy hôm đã, đợi tôi tu luyện xong sẽ giúp cô mở khóa ngọc kia.
Còn bây giờ tuy cũng có thể mở được nhưng thực lực của tôi còn chưa đủ, khả năng khống chê Ma La Kiếm vẫn chưa đủ.
Tuy rằng có thể phá được khóa ngọc nhưng đồng thời cũng phá hủy tính khả dụng của hạt máu kia”, Tô Minh nghiêm túc nói.
Vừa dứt lời, thân hình anh chợt lóe lên.
Biến mất!
Anh thật… Thật sự đi bê quan!
“Tên điên, tên điên này, anh… anh… anh…”, Phong Vũ Vân run rẩy, phẫn nộ, khiếp hãi, sốt ruột đến nỗi muốn văng tục, lại không biết chửi bậy, cứ đứng sững người tại chỗ, cơ thể run lên từng đợt, qua rất lâu vẫn không bình thường lại được.
Trở lại mật thất…
Tô Minh ngồi xếp bằng trên mặt đất.
“Thiên Nữ tiền bối, lúc tôi tu luyện mong cô chăm sóc cho cả nhà họ Tô!” Tô Minh trịnh trọng nói, tuy rằng lời bên ngoài có vẻ giống như không sợ Nhiếp Thanh cầm nhưng sâu trong nội tâm Tô Minh vẫn tương đối thận trọng, đặc biệt là anh không chỉ có một mình, đằng sau còn có cả nhà họ Tô.
“Yên tâm đi!”, thiên nữ Tạo Hóa
cười nói.
Tô Minh bắt đầu tu luyện.
Không!
Phải nói là sắp xếp lại thu hoạch gần đây!
Đầu tiên là tài nguyên võ đạo mênh mang của học viện Tiên Lạc điện Hoàng Tuyền, liên minh Hoang Thần đưa tới.
Một là thê lực bán bộ siêu nhiên, hai là thế lực siêu nhiên.
Ai cũng đều tích lũy mấy trăm triệu năm.
Tất cả tài nguyên võ đạo tích lũy đều rất đáng sợ.
“Hai mươi bảy món Linh Bảo Hỗn Độn!”
“Tám món bán bộ Chí Bảo Hỗn Độn!”
“Bốn món Chí Bảo Hỗn Độn!”
Thật ra thì con số vật báu này không hề khoa trương, thêm cả vào
còn kém xa tộc Ma Tuyền nhưng mà suy xét đến thế giới Tiểu Thiên có mức độ sinh sản võ đạo thế này cũng có thể hiểu được.
Tâm niệm vừa động, trong những vật báu này, ngoài đồ cá biệt của phụ nữ và người nhà để lại chuẩn bị đưa cho mình, những thứ còn lại toàn bộ đều cho bia Huyền Diệu cắn nuốt.
Mà chỗ đáng sợ của tài nguyên võ đạo của ba thế lực lớn nằm ở linh thạch.
Hoặc là nói chính là linh mạch.
Tổng cộng mười bốn dòng linh mạch cực phẩm, tám mươi mốt dòng linh mạch thượng phẩm, hơn ba trăm dòng linh mạch trung phẩm.
Có thể nói những tài nguyên võ đạo này cộng thêm tám dòng linh mạch cực phẩm của tộc Ma Tuyền kia…
Nếu không có các vấn đề rào cản
cảnh giới, nhập ma, bất ổn…
Có lẽ là có thể nhẹ nhàng chỉ chớp mắt đã xếp ra được mấy trăm Đại Đê nhỉ?
Cũng có một đoạn thời gian không tăng cảnh giới rồi…
Tô Minh dùng một lần đã hấp thu hết một dòng linh mạch cực phẩm, quá thực rất kinh người!
Hơn nữa, anh chỉ dùng hai tiếng.
Sức cắn nuốt của kho tàng huyết mạch thực sự điên cuồng.
Cảnh giới được Tô Minh xếp chồng thẳng lên đến Bán Đế.
Từ Khư Chủ đến Bán Đê, quả thực còn nhanh hơn đi tên lừa.
Cũng phải cảm ơn từng trận đại chiến trong khoảng thời gian này đã khiến cho cảnh giới gọn nhẹ cực độ, việc tăng cảnh giới tự nhiên cũng sẽ không nặng nề gì.
“Tăng liên tục mấy cảnh giới lớn,
bội thu quá mà!”
Tô Minh vẫn khá hài lòng.
Giờ phút này anh đang ở cấp bậc Bán Đê, sức mạnh thuần túy đạt tới một trăm 80 tỷ cân, là một con số cực kỳ kinh người.
Nếu như lại cộng thêm sự thúc đẩy của không gian có thể trực tiếp đột phá sức mạnh cấp bậc ngàn tỷ rồi.
Với loại sức mạnh này, dù là Đại Đê hạ vị chín lần chuyển thì cũng có thể bị bóp chết nhẹ nhàng như bóp một con kiến?
Ngoài ra những mặt khác như phòng ngự thân thể, thị lực,… đều tăng mạnh.
Điều càng khiến Tô Minh kinh ngạc hơn là….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...