Đỉnh Cấp Tông Sư FULL


Trên thực tế, đến bản thân Tư ĐỒ Phụng cũng không dám tin.
Gã không tin là Tô Minh lại nhường một chiêu như vậy.
Gã cũng không mong đợi gì.
Gã đột nhiên đánh lén như vậy là muốn chiếm ưu thế trước
nhưng cảnh tượng trước mặt…
Một lát sau, quá nhanh cứ như ảo giác, đao của Tư Đồ Phụng chém xuống trước người Tô Minh.
Đao quang va vào Tô Minh thì mọi người như nhìn thấy cảnh tượng rất rõ ràng.
“Hay lắm!”, Tư Đồ Nhung hét lớn một tiếng, kích động như mạch máu vỡ tung.
Con người của hàng triệu người ở đây cũng run rẩy không dám tin, đầu như bị búa đập, họ đều phản ứng lại.

Dường như… Dường như Tô Minh nhường một
chiêu thật? Tô Minh cứ đứng đó không nhúc nhích như khúc gò vậy?
Không khí vô cùng yên tĩnh thì đột nhiên…
Trên cổ Tô Minh xuất hiện máu tươi.
“Nhường anh một chiêu, anh phát huy như này sao?”, Tô Minh giơ tay lên sờ vào vết máu ở cổ.


Vừa dùng tay sờ vào thì vết máu biến mất, hoàn toàn hồi phục.
Nói cho cùng thì như rách tí
da thôi.
Tô Minh có chút thất vọng.
Còn tưởng rằng Tư Đồ Phụng có thể giúp anh khảo nghiệm được sức chiến đấu của cây Thế Giới và sức phòng ngự cơ.
Kết quả là… Tư Đồ Phụng cũng vô dụng.
Nếu Tô Minh dám làm bia đỡ đạn thì nắm chắc tuyệt đối rồi.

Kể cả chiêu này của Tư Đồ Phụng có thể cắt đầu anh thì anh cũng không đế ý.
Máu thần cộng với kho tàng huyết mạch và sức sống tuyệt đối của cây Thế Giới giúp anh có thể mọc đầu rất nhanh mà không bị tổn thất gì.
Trong suy đoán của Tô Minh thì Tư Đồ Phụng thể nào cũng cố gắng một chiêu cắt đứt cố họng mình chăng? Hoặc là đâm xuyên
tim của mình?
Kết quả…
Không đúng cái nào!
Đúng là rác rưởi.
“Cậu… Cậu… Cậu…”, Tư Đồ Phụng như sụp đổ, tim ý cũng vỡ tan, toàn thân run rấy.
Tư ĐỒ Phụng đã như vậy thì nói gì đến những người khác.

Dì Dương cũng không dám tin vào mắt mình.
Độc Cô Nguyên thì kích động đến nỗi trán toát mồ hôi,
trong lòng đều là nỗi kinh hoàng.
Còn Tư Đồ Nhung thì mềm nhũn người ra, đứng cũng không vững.
“Nhường anh một chiêu mà anh không tranh thủ, tiếp theo thì đến lượt tôi đoạt mạng em trai của anh rồi”, Tô Minh lên tiếng nói.

Trong lúc nói anh còn đặc biệt nhìn về phía Tư Đồ Nhung đang mềm nhũn trên đất: “Lúc ở trên tàu con thoi tác chiến tôi đã cảnh cáo anh là, đừng trêu vào tôi, nếu không thì tôi sẽ giết anh nhưng anh lại không tin, haiz…”.
“ông Trú! ông Trú!”, một lát sau Tư ĐỒ Phụng đột nhiên hét lớn.
Trên không trung đột nhiên xuất hiện một ông lão đầu trọc, lông mày dài.
Ông ta một bước đã bước ra bên ngoài rồi đi đến trước mặt Tư Đồ Phụng và Tư Đồ Nhung.
Ông ta là người bảo vệ của Tư ĐỒ Phụng, tên là Tư Đồ Chính Trú, là một vị trướng lão của nhà Tư Đồ, bất cứ lúc nào cũng ở bên cạnh Tư Đồ Phụng.
“Chàng trai! Cậu thắng rồi! Nhưng hai hậu thế của nhà Tư
Đồ không thể chết ở đây được, nếu không thì không dễ ăn nói với nhà Tư Đồ, cậu cũng thế.

Ý chí Đại Đạo ở thế giới các cậu càng khó ăn nói với nhà Tư Đồ”, Tư Đồ Chính Trú nhìn Tô Minh, nói.
Tại đây có hình ảnh

“Cậu chủ Tô! Có cần tôi giúp cậu cảnh cáo lũ không biết liêm sỉ này không?”, lúc này bên tai Tô Minh đột nhiên vọng lại giọng nói của Hỗn Độn Long Quy.
Hỗn Độn Long Quy đã chứng đạo thành đế, kể cả lúc này không ở đây nhưng bà ta vẫn có thể quan sát tất cả mọi thứ diễn ra ở chiến trường Thần Ma.
Hiện giờ nhìn thấy có người ỷ mạnh bắt nạt người khác thì bà ta vẫn có thể ra tay.
Lúc đó ý chí Đại Đạo đã nói, trưởng bối sẽ không ra tay, bây giờ thì sao?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui