Mặt trời đã dâng cao, thời tiết cũng rất tốt.
Buổi sáng, Nhan sở Ngọc đấy cửa ra.
Lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp có chút khí khái, khiến người ta vừa nhìn đã khó quên.
Là mỹ nhân đứng đầu ở Ngưỡng La Thiên, sắc đẹp của Nhan sô Ngọc thì khỏi phải bàn rồi.
Hơn nữa, cô ta còn có Thiên Linh thần thể nên cỏ thể tự động tinh
lọc linh khí.
Vì vậy, khí chất của Nhan sở Ngọc cũng cực tốt.
Nhan sở Ngọc rất trắng, nhưng là loại trắng hồng khỏe mạnh và có một đôi tay ngọc ngà cực kỳ đẹp.
Có điều, rõ ràng trên gương mặt xinh đẹp động lòng người kia lại có hơi âu sầu, nhưng lại vô cùng kiên định.
“Cô chủ, người định đi…”, Tiểu Hoàn và Tiểu Tử mở miệng hỏi.
Họ vẫn luôn kính nể và cung kính với cô chủ nhà mình.
“Đi sân võ đạo Tạo Hóa”, Nhan sô Ngọc nghiêm túc nói:
“Hôm nay là ngày 15”.
Nhà họ Nhan có một truyền thống, mỗi 15 hằng tháng thì các đệ tử trong nhà sẽ được đi đến sân võ đạo Tạo Hóa tu luyện, để cho thấy sự kính trọng của mình với tổ tiên.
Trong gia phả có ghi người sáng lập nên nhà họ Nhan tên là Nhan Tố Thanh.
Mà khi Nhan Tố Thanh còn sống đã nhiều lần nhắc đến mọi thứ của nhà họ Nhan là do cô chủ của mình mang đến.
Và cô ta chính là người có ơn và là cô chủ của bà ta.
Đương nhiên, đối với những người khác trong nhà họ Nhan thì họ cũng không biết cô chủ có ơn kia là ai.
Dù sao cũng chưa từng gặp, khoảng cách cũng quá xa xôi.
Người nhà họ Nhan chỉ biết là cô chủ có ơn theo lời của tổ tiên mình trong tên có hai chữ “Tạo Hóa”.
Sân võ đạo Tạo Hóa là do
Nhan Tố Thanh tự mình chỉ đạo
xây dựng với mong muốn thể
hiện sự biết ơn và kính trọng với cô chủ ‘Tao Hóa”.
Hàng tỷ năm qua, dù Nhan
Tố Thanh đã về với đất trời, nhưng những thế hệ của nhà họ Nhan vẫn giữ lại truyền thống cứ 15 hàng tháng thì tất cả các đệ tử sẽ đến sân võ đạo Tạo Hóa tu luyện.
Chưa bao giờ từng thay đổi.
Mãi đến nửa năm gần đây… mới có chút thay đổi.
Bởi vì, nửa năm trước, trên sân võ đạo Tạo Hóa chợt tỏa ra ánh hào quang, lưu chuyển khí tức thái cổ, phát ra âm thanh thiêng liêng…
Đây là dấu hiệu có Chí Bảo.
Thoáng chốc, có một số
người trong nhà họ Nhan ngồi không yên, nhiều lần đưa ra yêu cầu đào sân võ đạo Tạo Hóa ra để tìm tòi.
Nhưng, cũng có một số người trong nhà họ Nhan phản đối một cách mãnh liệt.
Bởi vì có thể nói sân võ đạo Tạo Hóa là một nét riêng, là sự biết ơn của nhà họ Nhan đối với “Tạo Hóa”, vả lại, hồi đó trước khi buông tay cõi đời, Nhan Tố Thanh có căn dặn một câu – có nhà họ Nhan thì có sân võ đạo Tạo Hóa!
Nếu đào sân võ đạo Tạo Hóa, phá hủy nó thì nhà họ Nhan
cũng không còn là nhà họ Nhan và có lôi với tố tiên.
Làm người thì không thể quên gốc rễ của mình được!
Nhan sở Ngọc chính là người cực kỳ phản đối việc đào sân võ đạo Tạo Hóa lên.
Đáng tiếc, trong nhà họ Nhan lại có càng nhiều người muốn đào nó lên, đặc biệt là các trưởng lão với sự dẫn đầu của đại, nhị, tam trưởng lão.
Mặc dù, Nhan sở Ngọc có bố là Nghiêm Thiên Dịch chống lưng, nhưng lại có quá nhiều áp lực.
“Cô chủ, người.Tiểu Hoàn và Tiểu Tử rối rắm nhìn cô chủ mình, các cô không hiểu tại sao cô ta lại cứng đầu như vậy.
Chỉ là một cái sân võ đạo thôi, đào lên hay không đào cũng được mà.
Quan trọng lắm hả?
Vậy mà lại cứng đầu như thế, nên gần đây cô chủ mới sống không yên ổn ở nhà họ Nhan, thậm chí còn có nhiều người bắt đầu căm thù cô chủ.
Cứ tiếp tục thế, cuộc sống của cô chủ sẽ càng ngày càng khó khăn.
Sao Nhan sở Ngọc không mệt mỏi chứ?
Có rất nhiều lời nói ra nói vào cô ta trong nhà và đều lọt vào lỗ tai Nhan sở Ngọc.
Đến nỗi vì chuyện sân võ đạo Tạo Hóa mà đại trưởng lão đã lôi kéo rất nhiều người chuẩn bị kết tội bố mình trong hội nghị gia tộc sắp tới.
.