Đỉnh Cấp Tông Sư FULL
“Có chuyện gì vậy cô Tân?’’, Viên Châm quay đầu nhìn về phía Tân Lưu Ly, hơi tò mò hỏi.
“Viên viện trưởng, người này giết vị hôn phu của Tân Lưu Ly tôi, tôi cùng anh ta có mối thù không đội trời chung, tôi muốn dẫn anh ta về liên minh Hoang Thần, tra tấn anh ta hang triệu năm mới giải được mối hận trong lòng”, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Tân Lưu Ly hiện lên vẻ căm hận như thật.
“À? Phải không?”, đáng tiếc, Viên Châm không để mình bị cuốn theo, ông ta đã đoán được Tân Lưu Ly đang nói dối.
Tân Lưu Ly và đệ tử của mình đã thành bạn bè nửa tháng, Tân Lưu Ly cùng lắm là không hề chán ghét hôn ước với Tiểu Huyền mà thôi.
Nếu nói là vì cái chết của Tiểu Huyền mà rất đau khổ, rồi hận Tô Minh vô cùng thì thật vớ vấn.
Lúc trước khi Tiểu Huyền bị Tô Minh giết, ông ta có để ý đến vẻ mặt của Tân Lưu Ly.
Khi đó vẻ mặt của Tân Lưu Ly là kinh ngạc và rung động, rung động vì Tô Minh rất khủng bố và mạnh mẽ, sáng tạo nên kỳ tích, chẳng hề có gì liên quan đến đau buồn gì hết.
Hơn nữa, hôn ước chỉ là đám hỏi.
Huống chi hôn ước còn chưa thực hiện thì Tiểu Huyền
đã chết rồi.
Có tình cảm, oán hận, rồi muốn báo thù gì gì đó đều là mây bay…
Đây là muốn cứu Tô Minh
thì có?
Viên Châm đoán đúng rồi.
Tân Lưu Ly chỉ là muốn cứu Tô Minh.
Bởi vì cô ta cảm thấy Tô Minh yêu nghiệt xuất sắc như thế mà chết thì thật đáng tiếc.
Đây là một loại tâm lý luyến tiếc người tài của cô ta thôi.
Huống hồ, một khi cứu được Tô Minh đưa về liên minh Hoang Thần để Tô Minh nợ một mối ân tình, có lẽ mười ngàn, thậm chí là một trăm ngàn năm sau khi Tô Minh trưởng thành sẽ có lợi ích vô cùng lớn với liên minh Hoang Thần và cả bố mình nữa.
“Đợi triệu năm thì lâu quá, hiện giờ bổn tọa muốn báo thù cho Huyền Nhi”, Viên Châm nhìn Tân Lưu Ly rồi nói, trong lòng đều là lửa giận.
Chu Huyền vừa chết, xương cốt chưa nguội mà
Tân Lưu Ly đã muốn cứu kẻ thù giết chết Chu Huyền, đúng là chết tiệt.
Tất nhiên, do thân phận của Tân Lưu Ly đặc biệt nên Viên Châm vẫn phải kìm chế, mặc dù vô cùng phẫn nộ.
Sắc mặt Tân Lưu Ly có chút khó coi.
Không làm gì được Viên Châm thì đành phải trơ mắt nhìn Tô Minh chết.
Còn nếu gắng gượng cứu Tô Minh thì cô ta không làm nổi.
“Chết đi!”, một giây sau, Viên Châm quay đầu lại nhìn Tô Minh, cuối cùng sát V cũng dấy
lên cực điểm.
Ông ta muốn ra tay nhưng đúng lúc này, trong tay Tô Minh đột nhiên có thêm một miếng ngọc.
Trong lòng Tô Minh khẽ động.
Ngay lập tức, miếng ngọc tản ra một luồng ánh sáng hỗn độn.
Sau đó….
Rầm!
Khí tức như gào rú xé tan bầu trời.
Đột nhiên xuất hiện một vật gì đó rất lớn.
Vật thể lớn chọc trời, lớn vô tận không nhìn thấy điểm cuối.
Hỗn Độn Long Quy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...