Đại lễ!
Đại lễ kinh thiên!
“Cái này… Tiền bối, tôi không thể nhận!”, Tô Minh lên tiếng.
“Nhận lấy đi, cậu không chi cứu mạng ta, huống hồ Mộ Cấn
còn là đồ đệ của ta mà, cậu là người đàn ông của Mộ Cẩn, cũng xem như là một nửa đồ đệ của ta rồi!”
“Cám ơn tiền bối!”, Tô Minh trịnh trọng nhận lấy miếng ngọc.
“Còn nữa, hổ Huyết Vu, ngươi đưa nhóc Tô đi, vào trong động hướng bắc kia, chọn ra một vài bảo bối”, Hỗn Độn Long Quy lại nói.
“Vâng!”, hổ Huyết Vu lớn tiếng nói, có chút phấn khích và đắc ý: “Tô Minh, trong sơn động phía bắc có rất nhiều đồ tốt, cả tỷ năm nay, có rất nhiều cường giả và yêu nghiệt siêu cấp của
loài người nhảy xuống nhưng đều chết cả, sau đó, sau khi chết thì bảo bối của bọn đều rơi vào trong đáy vực, được chúng ta thu thập lại, chất đầy cả sơn động, ngươi nên chọn một vài thứ cho tốt.
Tuyệt đối sẽ không khiến ngươi thất vọng!”
Ánh mắt Tô Minh sáng lên, không hề từ chối.
“Còn có bốn sợi dây xích trói buộc ta, trên đó có bốn đại đạo thuật cấm kỵ, tạm thời ta vẫn không thể giải ấn bốn loại đại đạo thuật cấm kỵ này ra, nhưng cũng không bao lâu nữa, ước chừng là khi thực lực khôi phục lại một chút thì ta có thể
bắt đầu giải ấn rồi.
Cho nên, qua vài ngàn năm, vạn năm nữa, cậu có thời gian thì lại đến đáy vực một chuyến, đến lúc đó, ta có thể giao bốn loại đại đạo thuật cấm kỵ này cho cậu!” Hỗn Độn Long Quy thấp giọng nói.
“Vâng, đã nhớ rõ!”, Tô Minh gật mạnh đầu.
“Được rồi, ta muốn ngủ tiếp rồi, mấy người đi đi!”, Hỗn Độn Long Quy nói, việc trị thương của bà ta chủ yếu là thông qua giấc ngủ.
Rất nhanh chóng.
HỔ Huyết Vu dẫn đi, Tô Minh
đã đi vào trong sơn động bên phía bắc của đáy vực.
Trời đất!!!
Anh sợ ngây người luôn…
Cái kho tàng này… Thật chấn động.
Những công pháp cấp Đạo, võ kỹ các thứ kia nhiều vô số kể.
Các loại đan dược thuộc hàng đỉnh cấp cũng nhiều không kể xiết.
Đương nhiên, thứ Tô Minh có hứng thú nhất vẫn là vũ khí.
Cả cái sơn động này, không dưới chục ngàn kiện, mỗi một kiện đều là Đạo Khí trở lên! Đáng sợ thật! Tô Minh nhìn mà chảy nước miếng.
Chẳng qua, anh cũng không tham nên chỉ chọn 19 kiện Đạo Khí.
Nguyên nhân rất đơn gián,
anh chọn chúng là để bia Huyền Diệu hấp thu.
Vì thế, đầu tiên là phải có khí tức phù hợp.
Ngoài ra, phải là Đạo Khí hậu kỳ hoặc đỉnh phong kỳ.
Nếu cấp bậc quá thấp thì bia Huyền Diệu không muốn hấp thu, cũng vô dụng, còn cấp bậc quá cao thì thứ nhất ở đây không có.
Mà dù có thì bia Huyền Diệu cũng không hấp thu được.
Trái lại, Đạo Khí thượng phẩm và đỉnh phong là thích hợp nhất.
Thoáng chốc đã lấy được 19 kiện.
Tính cả lần này, bia Huyền Diệu đã hấp thu được 20 kiện Đạo Khí nếu tính cả cây búa vàng trước đó.
“Tiếp theo, chỉ cần bia Huyền Diệu hấp thu hết chúng thì ít nhất nó cũng có thể tiến hóa đến Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm”, Tô Minh lấm bấm với giọng đầy mong đợi.
Linh Bảo Hỗn Độn chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm!
Tâm trạng Tô Minh rất tốt: “Hành trình dưới đáy vách Vấn Thiên lần này lời to rồi”.
“Tô Minh, cậu đã đến thế giới Đại Thiên.
Nếu như có ai bắt nạt cậu thì đến lúc đó tới vách núi Vấn Thiên tìm bọn tôi.
Khi ấy, anh em và chị em bọn tôi sẽ đi
giúp cậu”, trước lúc chia xa, hổ Huyết Vu có chút không nỡ.
ừ, mấy hôm nay bị Tô Minh đánh tới tới mức xuất hiện tình cảm luôn.
“Ha ha ha, hổ con.
Anh bớt đi, nếu như Tô Minh bị bắt nạt, dù anh có đi giúp thì có tác dụng gì chứ? Có thế bắt nạt Tô Minh chắc không đánh được anh hay gì?”, Chu Tước cửu Diễm cười khúc khích nói.
Tô Minh cũng cười: “Chị Chu Tước, chị cho anh Hổ chút mặt mũi đi .
Ngay cả Đạm Đài Vô Tình lạnh lùng ngàn năm không cười
một cái cũng mỉm cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...