Chu Ân quay đầu nhìn về phía Lâm Vân: “Anh… Anh muốn làm bạn bè với tôi, không phải là để thuyết phục tôi tới tập đoàn Tỉnh Xuyên đấy chứ?”
“Tôi không muốn nói dối, một phần là vì nguyên nhân này, nhưng phần nhiều là tôi thật tâm muốn trở thành bạn bè với cô.” Lâm Vân nói.
Ngay sau đó, Lâm Vân quay đầu nhìn về phía Chu Ân, hỏi:
“Chu Ân, nếu đã nói đến chuyện này, tôi một lần nữa thành khẩn mời cô gia nhập tập đoàn Tỉnh Xuyên của chúng tôi, thù lao 35 tỷ vẫn như cũ không thay đổi, coi như trả cho ân tình của tôi hôm nay, thế nào?”
Chu Ân trầm ngâm một lát, sau đó mỉm cười nói:
“Tôi có thể đồng ý làm bạn bè với anh, nhưng chuyện gia nhập tập đoàn Tỉnh Xuyên thì xin lỗi tôi không thể đồng ý.
Như hôm nay tôi đã nói với anh ở công ty, vì một số lý do cá nhân cho nên tôi không thể đồng ý.”
“Được rồi, là tôi đường đột.” Lâm Vân bất đắc dĩ cười.
Lâm Vân cũng biết bản thân mình quá nôn nóng.
Chủ yếu là anh quá mức sốt ruột.
Có một số việc không thể chỉ vì lợi ích trước mắt mà nôn nóng, trước tiên anh hẳn phải tìm hiểu rõ ràng lý do cá nhân của Chu Ân là gì rồi mới đưa ra lời mời.
“Lâm Vân, tuy rằng tôi từ chối anh, nhưng tôi nghĩ chuyện này cũng không có ảnh hưởng quá lớn đối với anh.
Mặc dù tôi từ chối lời mời của anh, nhưng tôi cũng tuyệt đối không đồng ý với lời mời của Lê Văn Hải, hai người không ai thành công, một ván này coi như bất phân thắng bại.” Chu Ân nói.
“Tôi hiểu.” Lâm Vân gật đầu.
Nếu Chu Ân đã nói như vậy, Lâm Vân cũng không cần sợ một ván này thua Lê Văn Hải.
||||| Truyện đề cử: Yêu Em Thành Nghiện |||||
Nhưng nói thật, Lâm Vân vẫn hy vọng mình có thể đánh bại Lê Văn Hải, giành chiến thắng trong ván cờ này.
Dù sao đây cũng là nhiệm vụ đầu tiên sau khi anh đến tổng bộ tập đoàn.
Nếu anh vừa vào công ty đã giành được chiến thắng, có thể sẽ khiến các quản lý cấp cao trong tập đoàn biết được thực lực của anh, cũng có thể chèn ép sự kiêu ngạo của đối thủ.
Hai điều này đều rất quan trọng.
“Chu Ân, tôi có thể mạo muội hỏi cô một vấn đề nữa được không? Nếu cô cảm thấy không muốn nói thì có thể không trả lời.” Lâm Vân nói.
“Không sao, anh hỏi đi.” Chu Ân nhìn về phía Lâm Vân.
“Có thể nói cho tôi biết lý do cá nhân kia của cô là gì được không?” Lâm Vân hỏi.
Tuy rằng lời này vẫn có chút đường đột, nhưng Lâm Vân biết nếu muốn giải quyết chuyện này thì phải tìm hiểu rõ ràng lý do cá nhân của Chu Ân trước đã.
Sau khi Lâm Vân nói xong còn có chút khẩn trương liếc mắt nhìn Chu Ân, nói thật, Lâm Vân sợ Chu Ân sẽ từ chối anh.
Chu Ân che miệng cười, sau đó nói:
“Được rồi, tôi nói cho anh cũng không sao, để anh hết hy vọng.
Là như thế này, gần đây một người bạn tốt của tôi ở trường Kinh doanh Harvard quay về Kim Đô gây dựng sự nghiệp, cô ấy bảo tôi đến công ty của cô ấy giúp đỡ.”
Chu Ân tiếp tục nói: “Mười ngày sau, hợp đồng với công ty hiện tại của tôi sẽ hết hạn, tới lúc đó tôi sẽ đến công ty của cô ấy, cùng cô ấy gây dựng sự nghiệp.
Con người tôi rất trọng chữ ‘tín’, nếu tôi đã đồng ý với cô ấy, tôi tuyệt đối sẽ không thất hứa.”
“Thì ra là thế.” Lâm Vân gật đầu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...