Đỉnh Cấp Thần Hào


Lúc này, người phụ nữ đi cùng Đường Thái Minh không kiến nhẫn nói: “Đường Thái Minh, chỉ là một bạn học cũ nghèo kiết xác mà thôi, tại sao phải tốn nhiều nước bột với cậu ta như vậy? Em mỏi chân lắm rồi, chúng ta mau đi thôi.”
Lâm Vân khẽ cau mày nhìn sang cô gái này.

“Đường Thái Minh, đây là bạn gái của cậu à?” Lâm Vân hỏi.

“Đúng vậy, đây là bạn gái của tôi, thế nào, xinh lắm đúng khôn? Hiện tại tôi có thể được coi là được tiền tài người đẹp bao quanh.” Đường Thái Minh đắc ý nói.

“Đúng vậy, cậu giỏi lắm.” Lâm Vân cười nói.

Mặc dù cô gái này có vài phần nhan sắc nhưng so với các người đẹp như Như Tuyết, Phạm Minh Tú và Tô Bảo Nhi thì rõ ràng là có một khoảng cách lớn.

“Bạn học cũ, bạn gái tôi có chút sốt ruột, tôi đi trước.”
Đường Thái Minh nói xong liền dẫn bạn gái, xoay người rời đi.

Lâm Vân nhìn bóng lưng Đường Thái Minh rời đi, cười lắc đầu: “Kiếm được một ít tiền thì đầu vểnh lên trời, chỉ sợ người khác không biết mình có tiền.”
“Anh Thiên, tên nhóc này rõ ràng là khoe khoang với anh, sao anh không trực tiếp thể hiện giá trị con người của mình? Nhất định sẽ dọa chết anh ta.


Dáng vẻ đắc ý của anh ta thật khiến người ta khó chịu.” Độc Nha nói.

“Với loại người này thì không cần thiết, hơn nữa bỗng dưng tôi nói nhà mình giàu có thì anh ta sẽ tin sao?” Lâm Vân cười lắc đầu.

Lâm Vân đi dạo một vòng rồi đến lối vào trận đấu quyền anh.

Phải mua vé mới có thể vào, vé thường là bốn triệu, vé hàng sau là hai tám triệu, càng xa thì giá vé sẽ tăng, vé hàng đầu đã bán với giá năm trăm triệu.

Bệ xem ở tầng hai của trận đấu quyền anh đều được xây dựng thành các phòng VIP.

Phòng VIP này được nhà họ Chu đặc biệt dành tặng cho những nhân vật tai to mặt lớn đến xem trận đấu.

Đương nhiên mỗi lần nhà họ Chu đều sẽ giữ lại một ít phòng VIP, chỉ cần có tiền là có thể mua, nhưng giá quá cao, người bình thường chỉ có thể nhìn từ xa, rất ít người mua.

Tại lối vào, sau một hồi xếp hàng dài, cuối cùng cũng đến lượt Lâm Vân.


“Thưa anh, anh muốn mua phiếu vị trí nào?” Người bán vé hỏi.

“Tôi muốn một phòng VIP ở tầng hai.” Lâm Vân nhẹ nhàng nói.

“Phòng VIP?” Người bán vé ngạc nhiên.

“Thưa anh, có ba phòng VIP được rao bán với giá năm trăm triệu.

Anh có chắc chắn muốn mua không?” Người bán vé hỏi lại.

Người bán vé thấy dáng vẻ của Lâm Vân và ba người bọn họ không giống người có thể mua được phòng VIP.

“Trả bằng thẻ nhé.”
Lâm Vân trực tiếp ném thẻ đen của công ty cho người bán vé.

Người bán vé nhìn thấy tấm thẻ đen của hãng thì thái độ của ông ta đột ngột thay đổi.

“Thưa anh, tôi sẽ quẹt thẻ ngay bây giờ.”
“Ting!”
Cà thẻ thành công..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui