Đỉnh Cấp Thần Hào
Lâm Vân quay đầu lại nhìn hai người Triệu Kim Long, cười nói: “Món quà sinh nhật bất ngờ này mà Luân chuẩn bị cho Chu Đồng không tệ chứ?”
Sau khi hai người nghe xong, cơ mặt khẽ giật một cái.
“Không phải chỉ là pháo hoa thôi sao, cũng không có gì to tát.” Sắc mặt của Triệu Kim Long không được tự nhiên nói.
Hiển nhiên, trong lòng Triệu Kim Long không phải nghĩ như vậy, chỉ là cứng miệng mà thôi.
“Không chỉ là pháo hoa thôi đâu.” Lâm Vân cười nói.
Sau khi Lâm Vân nói xong,
Trên màn hình quảng cáo lớn trước tòa nhà, đột nhiên thay đổi, xuất hiện một dòng chữ: “Chu Đồng sinh nhật vui vẻ.
Từ Luân mà em yêu nhất.”
Phía sau dòng chữ còn có trái tim rất lãng mạn, xung quanh chữ còn có hoa hồng
“Cái này… cái này…”
Triệu Kim Long nhìn thấy cảnh này, cuối cùng cũng không kìm được vẻ mặt thay đổi.
“Oa! Anh yêu, anh thật sự quá có lòng rồi.
Phần bất ngờ này, thật sự quá bất ngờ rồi.”
Sau khi Chu Đồng nhìn thấy, vui vẻ nhào đến ôm lấy Hoàng Luân, trên mặt tràn đầy hạnh phúc.
Lâm Vân quay đầu nhìn Triệu Kim Long và Tôn Cầm, cười như không cười nói: “Bây giờ, mày cảm thấy như thế nào?”
Triệu Kim Long nghiến răng, mặt tái xanh nói: “Cũng không có gì to tát lắm.
Cầm lần sau đến sinh nhật em, anh sẽ bao cả một tấm biển quảng cáo.
Không, anh bao hai cái.
Pháo hoa cũng sẽ không ít hơn lần này.”
“Đúng vậy, bạn trai tôi cũng có thể làm được.” Tôn Cầm cắn răng phụ họa.
Lâm Vân cười nói: “Theo như tôi biết, bất ngờ mà Luân chuẩn bị, không chỉ dừng lại ở đây, vừa rồi chỉ là món khai vị mà thôi.
Bất ngờ thật sự, vẫn còn ở phía sau cơ.”
“Chỉ là khai vị, bất ngờ thật sự còn ở phía sau?” Nhóm người ngẩn ra một lúc.
Bất ngờ vừa rồi đã khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên và sửng sốt, kết quả lại nói đây chỉ là khai vị?
“Brừm.
Brừm.”
Lúc này, âm thanh của trực thăng vang lên.
Một chiếc trực thăng xuất hiện trước mặt mọi người, rồi chậm rãi đỗ xuống sân thượng.
“Đây… Đây là chuyện gì vậy?”
Triệu Kim Long và Tôn Cầm không nhịn được mà nuốt nước bọt, kinh ngạc nhìn chiếc trực thăng trước mặt.
“Anh Vân, đây… đây…”
Ngay cả đến Hoàng Luân, cũng có chút phát ngốc nhìn Lâm Vân.
Trời ơi, ngay cả trực thăng cũng gọi đến sao?
“Luân, bất ngờ mà cậu tự mình chuẩn bị, cậu còn hỏi tôi cái gì? Ngồi trực thăng đi ngắm cảnh đêm Bảo Thạch thôi.” Lâm Vân cười nói.
“Ồ, đúng đúng.” Hoàng Luân kích động vội vàng gật đầu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...