Đỉnh Cấp Thần Hào
Lúc này tim của Hứa Chí Vân cũng đã treo trên cuống họng rồi.
Ông ta biết rõ nếu như bị Khương Hùng Dũng biết được việc mình đã đầu quân cho Lâm Vân, ông ta chỉ sợ ngay cả cánh cửa này cũng sẽ không ra được nữa.
Khương Hùng Dũng nhướn mày: “Luật sư, trên trán ông sao lại nhiều mồ hôi như thế? Nhìn ông giống như rất lo lắng.”
“Ông Khương, có lẽ là do hôm qua tôi bị cảm, có chút mồ hôi đổ ra.” Luật sư lau cái trán đầy mồ hôi, vẫn nở nụ cười tươi như trước.
Ánh mắt Khương Hùng Dũng ngưng trọng nhìn luật sư hai giây, sau đó nói: “Phải không? Vậy ông nhớ mua thuốc uống đi.”
Khương Hùng Dũng vừa nói vừa trả lại điện thoại lại cho luật sư.
“Đúng đúng đúng.
Cám ơn ông Khương đã quan tâm.”
Luật sư cười nhận lấy điện thoại.
“Ông Khương, tôi hơi buồn đi vệ sinh, tôi vào nhà vệ sinh trước.” Luật sư cười gượng rồi nói.
Sau khi nói xong, luật sư Hứa Chí Vân liền đi về phía nhà vệ sinh.
Sau khi Khương Hùng Dũng nhìn luật sư rời đi.
Vẻ tươi cười trên mặt ông ta lập tức biến mất, sắc mặt trở nên âm trầm, hơn nữa ánh mắt của ông ta còn nhìn chằm chằm về hướng của luật sư Hứa Chí Vân.
“Qua đây.”
Khương Hùng Dũng phất tay một cái với một vệ sĩ ở phía sau.
“Ông Khương.” Vệ sĩ đi tới trước mặt Khương Hùng Dũng.
“Đi.
Lén lút đi theo sau luật sư, nghe xem ông ta có gọi điện thoại trong nhà vệ sinh hay không, hoặc là có những hành vi bất thường khác hay không.
Mặt khác, đừng để ông ta phát hiện.” Khương Hùng Dũng híp mắt nói.
Khương Hùng Dũng có thể đi đến từng bước như bây giờ, toàn bộ dựa vào sự cẩn thận, nếu không thì ông ta đã bị những người đó tính kế từ lâu rồi.
Mặc dù là luật sư đã đi theo ông ta hơn mười năm, nhưng một khi có một chút khác thường nào thì cũng sẽ khiến cho ông ta cảnh giác.
“Vâng.”
Sau khi vệ sĩ nhận lệnh thì liền đi về phía nhà vệ sinh.
Sau khi luật sư Hứa Chí Vân tiến vào nhà vệ sinh thì trực tiếp bước vào một gian phòng, sau đó khóa cửa gian phòng đó lại.
“Phù!”
Sau khi khóa cửa xong, luật sư Hứa Chí Vân trực tiếp tựa người lên tường, thở một hơi thật dài.
Tim ông ta lúc này vẫn còn đang đập bịch bịch.
Ông ta thầm nghĩ trong lòng, vừa rồi quả thực rất nguy hiểm.
May mắn tâm lý của ông ta vẫn rất mạnh, vừa rồi đối mặt với câu hỏi của Khương Hùng Dũng, ngoài mặt thì ông ta còn có thể nhịn được, còn có thể trả lời vấn đề của Khương Hùng Dũng một cách trót lọt, hơn nữa trả lời còn khá là miễn cưỡng cũng có thể nói được.
“Không đúng.”
Hứa Chí Vân vốn đã lơi lỏng ra liền đứng thẳng lên một chút..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...