Đỉnh Cấp Thần Hào
“Được, vậy đầu tư ba lăm tỷ trước, mua 6% cổ phần công ty của bọn họ.
Anh sẽ trực tiếp chuyển qua cho em.”
Lâm Vân trực tiếp lấy điện thoại ra, chuyển khoản cho Phạm Minh Tú ba lăm tỷ.
“Đây là đầu tư dưới danh nghĩa Tỉnh Xuyên sao?” Phạm Minh Tú hỏi.
“Không, một mình em đăng kí bỏ vốn đầu tư công ty, cứ kêu công ty trách nhiệm hữu hạn Thiên Quang đầu tư, chuyên dùng làm đầu tư vốn.” Lâm Vân nói.
Sau khi Lâm Vân thành lập công ty mới, bất kể là ngành nghề nào, đều chuẩn bị dùng hai chữ Thiên Quang này, đây là công ty hoàn toàn thuộc về riêng mình.
“Được.” Phạm Minh Tú gật đầu.
Sau khi Phạm Minh Tú thả văn kiện xuống thì liền lộ ra một nụ cười quyến rũ.
Hơn nữa Phạm Minh Tú còn đồng thời đi đến trước mặt Lâm Vân, hai tay cô ấy ôm lấy cổ Lâm Vân.
“Anh yêu, trong khoảng thời gian này không gặp nhau, có phải cũng nhớ sự ấm áp của em hay không?” Phạm Minh Tú thổi một luồng hơi về phía Lâm Vân, âm thanh của cô ấy phát ra mềm nhẹ.
Đối mặt với sự dụ dỗ của báu vật Phạm Minh Tú này, sức chống cự của Lâm Vân liền thất bại thảm hại.
“Minh Tú, em cũng muốn anh hả? Hôm nay anh liền để cho em ăn no.”
Lâm Vân nhếch miệng cười, sau đó anh bế Phạm Minh Tú đặt lên bàn làm việc, hôn tới tấp.
Nửa tiếng sau.
“Cốc! Cốc! Cốc!”
Tiếng đập cửa phòng sách vang lên.
“Lâm Vân, chị Giang, em đã làm xong cơm tối rồi.” Ngoài cửa truyền đến tiếng nói của Như Tuyết.
Sau khi Lâm Vân và Phạm Minh Tú nghe thấy giọng nói của Như Tuyết thì đều lộ ra vẻ xấu hổ.
“Lâm Vân, hay là… để Như Tuyết cùng làm đi.” Phạm Minh Tú nói.
“Đây… Cái này không tốt lắm đâu.” Lâm Vân cười xấu hổ.
“Có cái gì mà không tốt chứ, dù sao bọn em cũng đều là người của anh mà.
Hơn nữa hôm nay em cũng đã thảo luận với Như Tuyết về vấn đề này rồi, em ấy cũng đồng ý.” Phạm Minh Tú cười nói.
Ngay sau đó, Phạm Minh Tú đứng dậy rồi đi đến mở cửa.
Sau khi cửa mở ra.
“Chị Giang, hai người…” Như Tuyết kinh ngạc nhìn hai người Lâm Vân.
“Như Tuyết, vào đây đi, chúng ta cùng nhau làm.” Trên mặt Phạm Minh Tú mang theo nụ cười kéo Như Tuyết vào phòng sách.
(Não bộ tự nghĩ.)
Lâm Vân và Như Tuyết ở nhà Phạm Minh Tú ngây ngốc đến sáng ngày hôm sau thì mới đưa Như Tuyết rời khỏi thành phố Hải Phòng, trở lại thành phố Bảo Thạnh.
Hôm nay cũng là ngày thực thi kế hoạch, giữa trưa Độc Nha cũng đến thành phố Bảo Thạnh.
Tất nhiên là Lâm Vân bận chuẩn bị cho hành động tối hôm nay.
Đương nhiên, những chuẩn bị của Lâm Vân bên này chỉ là thứ yếu, chủ yếu chính là bên phía luật sư Hứa Chí Vân kia, ông ta mới là vòng quan trọng nhất..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...