Đỉnh Cấp Thần Hào
Chương 515
“Lâm Vân…! Tôi…!Tôi muốn nhờ cậu giúp tôi, ngoài cậu ra, tôi thật sự không nghĩ được đến ai có thể giúp nữa!” Như Tuyết khóc nói.
Sau khi nghe Như Tuyết nói, trái tim Lâm Vân đột nhiên hồi hộp.
Lẽ nào, xảy ra chuyện gì rồi? “Như Tuyết.
Xảy ra chuyện gì rồi?” Lâm Vân liền vội vàng hỏi.
“Cậu có thể, đến bệnh viện nhân dân Bảo Thạnh ngay bây giờ được không? Coi như tôi cầu xin cậu!” Như Tuyết khóc.
“Ngu xuẩn, nói cái gì mà cầu với xin! Cô chờ đó, tôi lập tức qua đó!” Lâm Vân đáp lời.
Bây giờ đã là đêm, sau khi cúp điện thoại, Lâm Vân lái chiếc Lamborghini, dốc hết mã lực chạy thẳng đến bệnh viện.
Tới cửa bệnh viện, Lâm Vân đã nhìn thấy Như Tuyết với vẻ mặt phờ phạc.
Hai mắt Như Tuyết đỏ hoe, có lẽ khi nãy đã khóc rất nhiều, bộ dạng của cô ta lúc này, làm người khác vô cùng đau lòng, Lâm Vân thậm chí có ý muốn chạy tới ôm cô ta vào lòng và an ủi.
“Như Tuyết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cô mau nói cho tôi biết đi!”Lâm Vân chạy tới trước mặt Như Tuyết vội vàng hỏi.
“Sau ca phẫu thuật lần trước của mẹ tôi, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Vài ngày trước, tình trạng bệnh của bà ấy đột ngột tái phát và nghiêm trọng hơn nhiều so với lần trước”, Như Tuyết nói.
Như Tuyết cắn đôi môi đỏ mọng, tiếp tục nói: “Nhưng số tiền phẫu thuật nhiều quá, tôi…!tôi không kiếm ra được nên đã phải hoãn ca mổ lại, nhưng hôm nay tình trạng của mẹ tôi lại xấu đi.
Bác sĩ nói nếu không trả tiền phẫu thuật thì mẹ tôi sẽ hết hy vọng! Tôi…!Tôi chỉ có thể cầu xin cậu!”.
“Đồ ngốc! Phải sớm nói cho tôi biết chứ, đi thôi, chúng ta bây giờ đi thanh toán viện phí!”
Lâm Vân nói xong, trực tiếp cầm lấy bàn tay ngọc ngà của Như Tuyết, bước nhanh vào bệnh viện.
Sau khi bước vào viện.
Lâm Vân và Như Tuyết vội vàng trực tiếp đến văn phòng thanh toán.
Bởi vì bây giờ là ban đêm, nên xung quanh văn phòng thanh toán không còn phải xếp hàng chờ đợi nữa, Lâm
Vân kéo Như Tuyết, trực tiếp đi vào phòng thanh toán.
“Chúng tôi nộp viện phí.
Làm phiền cô một chút.
”
Lâm Vân đưa thẻ y tế đến cửa sổ thanh toán.
Sau cửa sổ thanh toán là một phụ nữ béo, cô ta nói chuyện trên zalo.
“Đợi một chút!”
Sau khi người phụ nữ mập mạp buông lời, cô ta tiếp tục chuyện, nhìn dáng vẻ nói chuyện cũng rất say sưa.
Lâm Vân thấy vậy chỉ có thể chờ đợi.
Nhưng đợi một phút sau, người phụ nữ mập mạp vẫn ngồi nói chuyện ở đó, không hề có ý định thu tiền.
Như Tuyết bên cạnh có vẻ rất lo lắng.
Lâm Vân cũng lo lắng.
Anh vừa nghe Như Tuyết nói, bây giờ ca phẫu thuật vô cùng cấp bách, hơn nữa tiền không nộp cũng không thể bắt đầu làm phẫu thuật được, chỉ khi tiền được thanh toán, mới có thể bắt đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...