Chương 474
Sau khi Lâm Vân nói xong câu đó, anh lập tức xoay người đi ra ngoài.
“Đứng lại!”
Mấy vệ sĩ ngăn Lâm Vân và Thạch Hàn.
Lâm Vân quay đầu nhìn, Khương Hùng Dũng đang cầm một khẩu súng, họng súng có lắp ống giảm thanh chĩa về phía Lâm Vân.
“Khương Hùng Dũng, ông lại chơi chiều này sao? Lần này tôi lại nói cho ông biết, ông có can đảm thì nổ súng đi, bệnh viện là nơi công cộng, nếu ông giết tôi, ông ngoại tôi có thể dễ dàng tra ra được ông, ông cũng phải xong đời.
” Lâm Vân lạnh giọng nói.
“Cậu nói không sai, tôi thật sự không dám công khai giết cậu, nhưng mà…!Tôi dám giết vệ sĩ của cậu.
”
Khương Hùng Dũng nở nụ cười hung ác, sau đó nhằm ngay họng súng về phía Thạch Hàn.
“Giao cánh tay ra đây, nếu không tôi sẽ nổ súng giết cậu ta.
Tôi đảm bảo, ép tôi tức giận, tôi tuyệt đối sẽ làm được” Khương Hùng Dũng hung dữ nói.
“Được thôi, ông nổ súng đi.
Lâm Vân vừa nói vừa đứng trước người Thạch Hàn, thay Thạch Hàn ngăn cản.
Hiện giờ nếu Khương Hùng Dũng nổ súng, chỉ có thể bắn trúng Lâm Vân, không thể bắn trúng Thạch Hàn.
“Cậu…!Bắp thịt trên mặt Khương Hùng Dũng đột nhiên co giật.
“Khương Hùng Dũng, một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ kia ông không cho tôi cũng không sao, nhưng chuyện này tôi nhất định sẽ truyền ra ngoài, tôi muốn cả thành phố Bảo Thạnh này biết, Khương Hùng Dũng ông là một tên tiểu nhân thua không thực hiện hứa hẹn.
” Lâm Vân lạnh giọng nói.
“Cậu.
.
” Sắc mặt Khương Hùng Dũng thay đổi.
“Thạch Hàn, chúng ta cùng lui ra ngoài đi.
Lâm Vân che chở Thạch Hàn, cùng lùi ra bên ngoài.
Có hai vệ sĩ muốn ngăn cản, bị Thạch Hàn đánh hai quyền đã hôn mê, mấy vệ sĩ khác trong phòng dám ngăn cản sao?
Cứ như vậy, Lâm Vân và Thạch Hàn cùng ra khỏi phòng bệnh.
Khương Hùng Dũng vẫn không dám nổ súng.
Dưới lầu bệnh viện.
“Cậu Vân, không nghĩ tới bây giờ là cậu bảo vệ tôi”
Thạch Hàn lộ ra nụ cười khổ.
“Ha ha! Lâm Vân cười ha ha.
“Nhưng mà cậu Thiên, cho dù ông ta dám nổ súng, tôi cũng không sợ, gân cốt của tôi đã luyện qua muôn vàn thử thách, uy lực súng lục phỏng chế của ông ta, có lẽ thương tổn được tôi, nhưng còn chưa đến mức uy hiếp được tính mạng của tôi.
” Thạch Hàn nói.
Đối với Thạch Hàn, cho dù Khương Hùng Dũng liều mạng, dám nổ súng với Lâm Vân, anh ta cũng nhất định sẽ đỡ đạn thay Lâm Vân.
“Khương Hùng Dũng này, chắc chắn ước gì có thể giết chết được chúng ta, cho dù thế nào, trong thời gian kế tiếp chúng ta phải đề phòng cẩn thận, đề phòng Khương Hùng Dũng này giở trò” Lâm Vân nói.
“Đúng thế!” Thạch Hàn gật đầu.
Còn cánh tay kia của Khương Hùng Dũng, Lâm Vân bảo Thạch Hàn cầm cho chó ăn, Lâm Vân tuyệt đối sẽ không để ông ta nối lại cánh tay này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...