Chương 439
Ngay sau đó, Tôn Thiện Nhân quay đầu nhìn về phía Lâm Vân.
“Thấy không, tôi chỉ tùy tiện tới đây ca hát, vậy mà có mấy ông chủ tới chào hỏi uống rượu với tôi, đây mới là thân phận.
“Mà cậu thì sao, không phải là cậu làm ra vẻ mình có nhiều tiền sao? Ngay cả xe Lamborghini đều đã lái xe, sao không thấy một ai tới uống rượu chào hỏi cậu như vậy?”
Tôn Thiện Nhân cười nhạo nói.
“Hai người vừa rồi cộng lại tổng tài sản chỉ có một trăm linh năm tỷ, như vậy mà đáng để khoe khoang à? Ông chủ tài sản dưới ba trăm năm mươi tỷ, không có tư cách gặp tôi, ông chủ dưới ba nghìn năm trăm tỷ nhìn thấy tôi cũng phải vô cùng cung kính, cho dù là ông chủ ba nghìn năm trăm tỷ trở lên, gặp tôi cũng phải vô cùng khách sáo Lâm Vân khinh thường nói.
“Cái gì? Ngay cả ông chủ trên ba nghìn năm trăm tỷ, gặp cậu cũng phải vô cùng khách sáo sao?” “Ha ha!”
Bao gồm cả Tôn Thiện Nhân trong đó, mọi người đều đã cười to.
Ở trong tại mọi người, những lời mà Lâm Vân vừa mới nói, quả thật là chuyện vô cùng buồn cười.
“Cho dù cậu muốn khoác lác, cũng có thể viết nháp trước được không, loại lời nói dối như vậy mà cũng có thể nói ra, cậu không ngại mất mặt, nhưng tôi đều cảm thấy mất mặt thay cậu?” Tôn Thiện Nhân cười nhạo nói.
“Khoác lác sao? Tôi không khoác lác.
” Lâm Vân cười khinh thường.
Đúng lúc này, mấy nhân viên phục vụ bưng rượu và đĩa trái cây tới.
Sau khi rượu và trái cây được đặt xuống, nhân viên phục vụ lập tức cung kính đi tới trước mặt Lâm Vân, bảo cáo: “Anh Lâm, tổng giám đốc của chúng tôi ở bên ngoài, nói là muốn tới gặp anh.
”
Nói đùa, bây giờ nhân viên phục vụ đã biết thân phận cụ thể của Lâm Vân, anh ta dám không cung kính sao? Anh ta thậm chí rất khẩn trương, dù sao đây chính là chủ tịch của Tỉnh Xuyên.
“Bảo ông ấy vào đi.
” Lâm Vân lạnh nhạt nói.
“Vâng.
”
Nhân viên phục vụ đáp lại xong, lập tức lùi ra ngoài.
Rất nhanh, một người đàn ông trung niên bụng phệ tươi cười đi tới, rõ ràng ông ta là tổng giám đốc của quán karaoke Bằng Lăng Tím.
“Cậu…!Cậu Lâm, tôi là chủ tịch của quán karaoke Bằng Lăng Tím, đặc biệt tới đây gặp cậu Lâm, lúc trước tiếp đón không chu toàn, mong cậu Lâm không trách cứ, cậu Lâm còn gì khác dặn dò, cứ việc nói.
” Tổng giám đốc vô cùng cung kính nói.
.
“Tạm thời không có gì dặn dò, đi xuống trước đi, có gì dặn dò tôi sẽ gọi ông tới.
” Lâm Vân nhẹ nhàng bâng quơ xua tay.
“Vâng, vậy tôi không quấy rầy nữa.
” Sau khi tổng giám đốc này nói xong, ông ta lập tức ngoan ngoãn rời khỏi phòng VIP.
Cùng lúc đó, tổng giám đốc dặn dò mấy nhân viên phải ở đây cẩn thận phục vụ.
Tổng giám đốc vốn định kính một ly rượu, nhưng ông ta nghĩ lại, cấp bậc của ông ta còn quá thấp, còn chưa có tư cách kính rượu với Lâm Vân, cho nên ông ta rất thức thời không kính rượu với Lâm Vân.
Sau khi tổng giám đốc của quán karaoke Bằng Lăng Tím rời đi.
“Vậy mà tổng giám đốc của quán karaoke Bằng Lăng Tím tới chào hỏi Lâm Vân sao?” Các bạn học ở trong phòng VIP đều vô cùng kinh ngạc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...