Đỉnh Cấp Thần Hào


Chương 438
“Tổng giám đốc Tôn, đây đều là bạn học cũ của cậu sao? Vậy tôi kính các bạn học của tổng giám đốc Tôn một lỵ” Tổng giám đốc Ngô bưng ly rượu lên.

Trong phòng VIP mới chỉ có bia, các bạn học đều vội vàng rót bia ra, sau đó cùng uống với tổng giám đốc Ngô.

Sau khi uống xong.

“Tổng giám đốc Tôn, cậu với các bạn học chơi đi, tôi không quấy rầy các cậu chơi đùa nữa.

” Tổng giám đốc Ngô nói.

“Được, để tôi tiễn tổng giám đốc Ngô
Tôn Thiện Nhân tiễn tổng giám đốc Ngô rời khỏi phòng
Sau khi tổng giám đốc Ngô rời đi.

“Chậc chậc, anh Nhân đúng là lợi hại, chỉ tới quán karaoke hát mà thôi, vậy mà có thể gặp được ông chủ quen “Đúng vậy, bây giờ anh Nhân làm bạn với nhiều người, đều là ông chủ lớn, chúng ta đâu thể so sánh được?”
Các bạn học trong lớp nhao nhao nịnh nọt Tôn Thiện
Nhân.


Đối với bọn họ mà nói, loại ông chủ có giá trị con người gần ba mươi lăm tỷ này, là người mà bình thường bọn họ phải ngẩng đầu lên nhìn.

Nhưng ông chủ Ngô vừa rồi, còn chủ động kính bọn họ một ly rượu.

Đây là đãi ngộ cao cấp bình thường bọn họ không bao giờ được hưởng thụ, đủ để thành đề tài câu chuyện sau này bọn họ có thể khoác lác.

Tổng giám đốc Ngô vừa rời đi, bỗng nhiên cửa lại bị đẩy ra, một người đàn ông mặc âu phục đi tới.

HỒ, tổng giám đốc Nhân ở đây thật à?” Tôn Thiện Nhân lại nhận ra người tới.

“Người anh em Tôn Thiện Nhân, tôi nghe nói cậu ở đây chơi, đúng lúc tôi cũng có mặt ở đây, cho nên đặc biệt tới đây chào hỏi uống với cậu một chén.

Người đàn ông trung niên vừa nói vừa đi vào bên trong.

“Tổng giám đốc Lương uống rượu với tôi, đó là niềm vinh hạnh của tôi!” Tôn Thiện Nhân cười nói.

“Nào, người anh em Tôn Thiện Nhân, chúng ta cùng uống một ly

Tổng giám đốc Lương này rót đầy ly rượu cho Tôn
Thiện Nhân, sau đó hai người chạm ly uống hết.

“Người anh em Tôn Thiện Nhân, mọi người chơi đi, tôi không quấy rầy nữa.

Tổng giám đốc Lương uống xong, liền rời khỏi phòng VIP.

Tổng giám đốc Lương này đi rồi.

“Anh Tôn, tổng giám đốc Lương này là ai thế?” Có bạn học hỏi.

“Tổng giám đốc Lương này ấy à, hơn tổng giám đốc Ngô vừa tới kia nhiều, ông ấy có một công ty và một phòng tập thể thao trên danh nghĩa, tổng tài sản hơn bảy mươi tỷ Tôn Thiện Nhân nói.

“Oa oa!” “Quả nhiên là anh Tôn trâu bò, quen được nhiều ông chủ lớn tới vậy!”
Vẻ mặt các bạn học tràn ngập hâm mộ.

“Các bạn học quá khen rồi, tôi thật sự quen không ít ông chủ.

” Tôn Thiện Nhân cười nói, rất hưởng thụ ánh mắt tràn ngập hâm mộ của các bạn học.

Đồng thời, có liên tục hai ông chủ chạy tới chào hỏi với anh ta, điều này khiến Tôn Thiện Nhân cảm thấy rất có mặt mũi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui