Chương 336
“Đúng thế.
Những đồng đội khác đều rất lo lắng.
Lâm Vân ngẩng đầu nhìn về phía đối diện.
Ở phía đối diện, lúc này Đỗ Khang đang cười với Lâm Vân, giơ ngón tay giữa lên, vẻ mặt đắc ý không cần nói cũng biết.
Giờ phút này, 4000 sinh viên đang đứng xem cũng xôn
Bầu không khí rất ngột ngạt.
Cho dù là Lâm Vân, trong lòng anh cũng bối rối, bởi vì Lâm Vân biết, nếu như đội Hải Thành VBA còn không đến, hôm nay bọn họ sẽ thất bại.
“Tit tit!”
Đúng vào lúc này, một chiếc xe bus chạy nhanh vào sân bóng, đám người vây xem nghe thấy xe bus ấn còi, nhao nhao mở đường.
“Chiếc xe bus này ở đâu ra thế?” “Đúng đấy, làm sao xe bus lại chạy đến đây?”
Sinh viên đứng xem đều nhìn chằm chằm vào xe bus, vẻ mặt tràn ngập nghi hoặc
Đột nhiên xuất hiện một chiếc xe bus, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Cuối cùng xe bus đồ ở một bên trên sân thi đấu, cửa xe mở ra.
Tất cả mọi người đều nhìn chăm chăm vào xe bus, muốn biết trên xe rốt cuộc có người nào.
Lúc này một bóng dáng cao lớn từ trên xe bus đi xuống.
Người này thân cao khoảng hai mét, thân hình cao lớn.
“Người này sao giống Chu Bình của đội Hải Thành VBA thế nhỉ?” “Con mẹ nó, cái gì gọi là giống, đó.
Đó chính là Chu Bình của đội Hải Thành VBA đấy, đây là nhân vật mà tôi chỉ có thể thấy được trên tivi, làm sao anh ấy lại xuất hiện ở đây?”
Đám sinh viên vây xem, có người nhận ra được người xuống xe.
“Mau nhìn bộ đồng phục mà anh ấy đang mặc đi!” Có người khiếp sợ nói.
Mọi người tập trung nhìn vào, trên người Chu Bình này mặc đồng phục bóng rổ của trường đại học Bảo Thạnh, phía trên con có mấy chữ “trường đại học Bảo Thạnh” rất to, rất chơi mất “Con mẹ nó, làm sao anh ấy lại đến trường đại học Bảo Thạnh, còn mặc đồng phục của đội bóng rổ trường chúng ta nữa!”
Mọi người không nhịn được kêu lên, đây chính là thành viên nòng cốt của đội Hải Thành VBA, thế mà lại đột nhiên xuất hiện ở đây?
Tiếng khiếp sợ truyền khắp mọi nơi, khiến cho những người không biết Chu Bình cũng hiểu, đây là thành viên trong đội Hải Thành VBA
Đúng vào lúc này, người thứ hai từ trên xe cũng bước xuống, người này thân cao hai mét mốt, trong mắt mọi người, đây thật đúng là người khổng lồ.
“Trần Vũ, đây là Trần Vũ của đội Hải Thành VBA, trời ạ, lại là một thành viên của đội Hải Thành VBA nữa.
”
Có người nhận ra người vừa đi xuống.
“Quần áo mà anh ấy đang mặc, vẫn là đồng phục của đội bóng rổ trường đại học Bảo Thạnh chúng ta!”
Lúc này, người thứ ba đi xuống.
“Doãn Khánh Minh! Con mẹ nó, đây là Doãn Khánh
Minh, đây thật đúng là Doãn Khánh Minh!” “Không nghĩ tới, tôi thế mà có thể tận mắt nhìn thấy Doãn Khánh Minh!” “Tôi không nằm mơ đấy chứ?”
Theo Doãn Khánh Minh xuống xe, toàn trường đều sôi trào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...