Chương 190
Trái lại Lâm Vân văn trấn định thản nhiên ngồi trên ghế như cũ, giống như không bị ảnh hưởng chút nào.
.
Sắc mặt Tô Bảo Nhi tái nhợt nhìn về phía Lâm Vân.
“Lâm Vân, anh nhanh nói xin lỗi anh Bình đi, với thân phận của anh Bình, anh nhận lỗi với anh ấy cũng không mất mặt”
Lúc Tô Bảo Nhi nói ra những lời này, thậm chí còn có chút khẩn cầu, cô ta biết nếu Lâm Vân không xin lỗi, chuyện này thật sự sẽ thoát khỏi khống chế của cô ta mất.
“Nhận lỗi với anh ta sao? Thật có lỗi, anh ta còn chưa có tư cách này! Cho dù cha anh ta ở đây.
Cũng không! Có Đủ! Tư! Cách!” Lâm Vân gắn từng tiếng, giọng điệu sắc bén.
“Bùm!”
Lâm Vân vừa nói những lời này, cả căn phòng lập tức bùng nổ.
“Trời ạ, vậy mà tên nhóc này nói anh Bình không đủ tư cách ư? Vậy mà tên nhóc này nói ngay cả cha anh Bình cũng không đủ tư cách? “Con mẹ nó tên nhóc này khoác lác quá rồi, một tên nhà nghèo mà cũng dám nói như vậy, đúng là nực cười Tất cả mọi người đều nhìn Lâm Vân như nhìn kẻ điên.
Phải biết rằng tổng tài sản của cha anh Bình là mười nghìn năm trăm tỷ, tuyệt đối là nhân vật cấp bậc giàu số một? Ở tỉnh thành đều rất nổi tiếng trong kinh doanh.
Kết quả tên nhóc này cũng dám nói, ngay cả cha của anh Bình đều không đủ tư cách ư?
Đồng thời bọn họ cũng biết, tên nhóc này dám nói chuyện với anh Bình như vậy, tuyệt đối xong đời!
Lúc này anh Bình cũng giận quá mà cười: “Ha ha, cậu nói cha tôi đều không đủ tư cách sao? Nếu cậu là con trai của nhà giàu số một, cậu nói như vậy tôi còn có thể hiểu, nhưng cậu chỉ là một tên nhà nghèo mà dám nói những lời như vậy, đúng là rất buồn cười.
Chỉ có Tô Bảo Nhi bất đắc dĩ ngầm lắc đầu, cô ta hoàn toàn không thể hiểu được Lâm Vân.
Bởi vì cô ta biết Lâm Vân ở khu nhà nghèo, gia đình nghèo khó, cô ta không nghĩ ra Lâm Vân lấy đâu ra tự tin nói như vậy.
Lúc này, tất cả mọi người ở trong phòng VIP nhìn về phía Lâm Vân và anh Bình, bọn họ muốn nhìn xem, anh Bình chỉnh Lâm Vân thế nào.
Vẻ mặt anh Giang thì càng chờ mong.
“Nhóc con, cậu cũng biết tôi là ông chủ của khu du lịch suối nước nóng Thanh Châu này, chỉ cần tôi nói một câu, bảo vệ ở khu du lịch sẽ lập tức xông vào phế cậu!” Anh Bình híp mắt nhìn chằm chằm Lâm Vân.
“Anh có thể thử xem” Lâm Vân không e sợ nói.
Có Thạch Hàn bảo vệ mình, mấy tên bảo vệ là cái rầm
Thạch Hàn lợi hại cỡ nào, Lâm Vân từng thấy qua.
gì?
Mọi người nghe Lâm Vân nói như vậy, càng cảm thấy Lâm Vân này thật buồn cười, bọn họ đều cảm thấy Lâm Vân sắp xong đời tới nơi rồi.
Lúc này Tô Bảo Nhi đã hết cách.
Bởi vì Lâm Vân đã hoàn toàn chọc giận anh Bình, cô ta cầu xin anh Bình cũng không có bất cứ tác dụng gì.
Anh Bình thấy đến bây giờ Lâm Vân vẫn còn cứng miệng cãi lại, anh ta cũng hoàn toàn nổi giận.
Ngay từ đầu anh ta còn có ý tha cho Lâm Vân, cho nên cho Lâm Vân mấy cơ hội giải thích, kết quả là Lâm Vân không quý trọng.
Như vậy, nếu anh ta không cho Lâm Vân một chút giáo huấn, vậy sao anh ta có thể lập uy trước mặt đám nhà giàu này? Sao anh ta có thể có được chỗ đứng ở thành phố Bảo Thạnh? “Được! Tôi muốn nhìn xem, đợi lúc nữa bảo vệ đi vào, cậu còn mạnh miệng như vậy nữa không?” Anh Bình lạnh giọng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...