Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
Bởi bây giờ đây là một dãy chỉnh thể, giữa chín đảo chủ với nhau đều được bắc một chiếc cầu sắt để hỗ trợ liên hệ với nhau.
Từ xa nhìn vào, người ở Cửu Huyền Tông tuy không náo nhiệt như vạn năm sau. Nhưng ở cái đảo nhỏ này, những lầu các được xây thành dãy kia vẫn lộ ra vẻ khí thế dồi dào.
Mà ở giải đất chính giữa của chín đảo, bởi vì chưa thành lập Chấp Sự Đường nên chỗ này có một tòa tháp lớn.
Kiến trúc bố cục to lớn, cao tới mấy trăm trượng, đỉnh tháp cắm thẳng lên trời, toàn thân hiện lên ánh sáng có chín màu.
Trong lúc ánh sáng dao nhau, thoạt nhìn giống như một cái tháp hồng ngọc lưu ly vậy, cực kỳ lộng lẫy.
Tòa tháp này tên là tháp lớn chín màu, trong mơ hồ còn tản mát ra dao động năng lượng huyền dị.
Có thể dẫn dắt linh khí của thiên địa xung quanh, tạo thành một trận pháp quầng sáng bảo hộ, bao phủ toàn bộ khu vực tông môn!
Vùng biển bên ngoài Cửu Huyền Tông được bao quanh bởi nhiều hòn đảo nhỏ. Trên đảo có đủ loại cửa hàng muôn màu muôn vẻ. Đối với những đệ tử tông môn ngày nào cũng luyện tập vô cùng nhàm chán thì những hòn đảo bên ngoài này chính là nơi thư giãn tuyệt vời.
“Nếu như không phải là đệ tử nội tông thì sẽ không thể tiến vào khu vực đảo chính cho nên chỉ có thể tạm thời nghỉ ngơi ở đây.”
Vệ Quý Nguyên đưa Lâm Lăng tới một hòn đảo nhỏ, hắn mỉm cười nói.
Hòn đảo nhỏ này được bao quanh bởi sương mù, quảng trường mờ ảo khiến cho người ta có cảm giác như đang ở tiên cảnh nào đó.
Nhìn vào vị trí và môi trường tự nhiên của hòn đảo, Lâm Lăng đoán rằng chắc hẳn đây là đảo Vân Vụ, là nơi mà đám Tần Vũ hay tụ họp.
“Được.”
Lâm Lăng gật đầu cảm ơn. Tình trạng hiện tại của hắn thật sự rất cần một nơi yên tĩnh để dưỡng thương.
Sau đó, Vệ Quý Nguyên đưa Lâm Lăng tới một quán trọ. Sau khi làm thủ tục nhận phòng xong, hắn rời đi.
Trong phòng khách, Lâm Lăng ngồi xếp bằng trên giường. Hắn kiểm tra các vết thương trên người mình xong rồi khẽ lắc đầu. Hiện tại, đan dược bên trong hệ thống không gian trữ vật của hắn gần như cạn kiệt, căn bản không còn loại nào có thể sử dụng để điều trị.
“Hiện tại còn hai viên Huyết Khí đan, đành dùng tạm vậy.”
Lâm Lăng lấy ra hai viên đan dược còn sót lại đưa vào trong miệng. Sau khi viên đan dược tan ở trong miệng, huyết khí mạnh mẽ truyền đến khắp tứ chi và xương cốt, dần dần tu bổ kinh mạch bị tổn thương.
Tuy nhiên chín đường linh mạch đã bị đứt gãy nên hắn không thể hấp thụ linh khí của trời đất được, vì thế hắn đành phải lấy đá Linh Dương ra để hấp thụ. Chỉ trong phút chốc, viên đá Linh Dương trong tay hắn dần nhạt đi, một luồng linh lực thuần khiết liên tục rót vào trong cơ thể. Khi linh lực được truyền vào, kinh mạch bị khô héo dần dần được nuôi dưỡng và tỏa ra ánh sáng linh khí rực rỡ.
Trong thời gian tiếp theo, ngoại trừ việc sinh hoạt ăn uống bình thường thì Lâm Lăng còn ngồi thiền để tu luyện khí.
Trong khoảng thời gian này, Vệ Quý Nguyên cũng rất tốt bụng, hắn liên tục mang theo một ít bảo vật quý hiếm tới thăm hắn. Tuy không quá nhiều nhưng nó cũng rất quý giá đối với Lâm Lăng và giúp cho tiến độ khôi phục vết thương của hắn nhanh hơn một chút.
Trong lúc rảnh rỗi, thậm chí cả hai người còn cùng nhau bàn luận về kiến thức tu luyện võ đạo. Đối với sự hiểu biết sâu rộng của Lâm Lăng cũng như cách giải thích độc đáo của hắn về giới võ tu, Vệ Quý Nguyên cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Cứ như vậy, mối quan hệ giữa hai bên ngày càng trở nên tốt đẹp hơn và trở thành bạn bè với nhau.
Ngày hôm nay, Vệ Quý Nguyên lại mang theo vài viên Tụ khí đan tới gặp Lâm Lăng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...