Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
Hắn phát hiện huyệt đan điền của Cổ Vân Nhạc có dấu vết tổn hại rõ ràng. Huyệt đan điền của võ giả Thánh Vực vô cùng kiên cố, sức mạnh cùng cảnh giới căn bản khó có thể đánh bại, trừ phi là võ giả thực lực mạnh hơn mấy cảnh giới.
Nói cách khác, trong quá trình Cổ Vân Nhạc thi đấu, hắn ta đã bị đánh lén trọng thương. Mà người kia trừ Dương Cương điện chủ ra thì chỉ có thể là trưởng lão hộ điện của Hắc Ám Điện Tông - ‘Ngô Phong’!
Đối chiếu thực lực tu vi và tác phong hành vi bình thường của ông ta thì Ngô Phong hoàn toàn phù khớp!
“Không còn Linh Anh...”
Sau đó linh thức kéo dài, lại không thể tìm kiếm ra dao động năng lượng gì liên quan đến Linh Anh nữa.
Lâm Lăng nhíu mày, nếu Linh Anh tồn tại, dựa vào công hiệu của Vạn Huyết Linh Chi thì còn có một tia hi vọng đắp nặn lại thân thể.
Cho dù cơ hội xa vời, nhưng cũng không phải tuyệt vọng, nhưng Linh Anh đã mất có nghĩa là không còn chút hy vọng nào!
“Chẳng lẽ Linh Anh đã bị Viêm Hoằng Nghị cướp mất?”
Nghĩ như vậy, ánh mắt Lâm Lăng đột nhiên trở nên tàn khốc. Sau đó hắn đứng lên, yên lặng khép nắp quan tài lại, sau đó bàn tay dồn sức, trực tiếp nâng cả quan tài lên trên vai.
“Lâm Lăng, ngươi muốn làm gì?” Thấy tình cảnh này, Đào Linh khẽ biến sắc, vội vàng hỏi.
Nhìn thấy hành động của Lâm Lăng, Viêm Tâm Nguyệt cũng lộ ra vẻ mặt lo lắng.
“Lão tứ chết, phải tìm người chôn cùng!” Trong mắt Lâm Lăng dâng trào lạnh giá, lạnh lùng nói.
Oanh!
Tiếng nói vừa dứt thì hắn đột nhiên khiêng quan tài lao vút lên.
Giữa không trung, tiếng nổ vang dội truyền ra, Lâm Lăng đột nhiên hóa thành một tia sáng rồi xé gió bay vút về phía chân trời nơi xa.
“Mau đi cùng lão đại!”
Tần Vũ và Lôi Mông cũng lập tức bay vút theo, khí tức cả người điên cuồng bùng nổ.
Bọn họ cũng đang chờ giờ khắc này!
Ong ——!
Nhưng lúc này, một tờ giấy phù văn đỏ rực đột nhiên bay ra từ trong tay Lâm Lăng. Ngay sau đó, một luồng dao động năng lượng vô hình đột nhiên gào thét lan ra trên hư không. Nó hình thành một quầng sáng trận pháp, bao phủ toàn bộ đỉnh núi.
Chỉ thoáng chốc, sương đỏ nồng đậm cuồn cuộn như nước tràn ra, che đi tầm mắt của đám người Tần Vũ, trực tiếp nhốt bọn họ vào trong đó.
Là Hỏa Vụ Mê Tung Trận!
Đây là trận pháp phù văn trước đó hắn cướp được từ chiếc nhẫn không gian của Lữ Hóa Đằng ở bí cảnh Thiên Hỏa, một khi kích hoạt thì lập tức hình thành vây trận.
Tuy không có tính công kích gì, nhưng lại mang tác dụng mê huyễn cực mạnh.
Muốn phá trận trong khoảng thời gian ngắn cũng không phải dễ dàng.
“Lão đại! Huynh chết tiệt!!” Trong trận pháp sương đỏ nồng đậm lập tức truyền ra tiếng mắng nôn nóng tức giận của Tần Vũ.
“Chẳng lẽ hắn muốn vác quan tài đi báo thù?!” Đào Linh vừa vội vừa tức, trong đôi mắt xinh đẹp xuất hiện một tia lo lắng kích động.
...
Vùng núi phía Bắc hòn đảo, mảnh đất Truyền Tống Trận.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...