Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
Đương nhiên, nếu nắm giữ được chứng cứ, tìm ra nơi ẩn nấp của Địch Nghiêu thì các cường giả Chấp Sự Đường có thể ra tay.
Đến lúc đó, dù trưởng lão của Hắc Ám Điện Tông cố ý cản trở thì cũng không thể bảo vệ được Địch Nghiêu!
“Nhất định phải lôi tên đáng giận kia ra công lý!”
Khi đi ra cổng lớn ngoài tháp, Đào Linh nhìn về hướng hòn đảo của Hắc Ám Điện Tông, trong mắt lộ ra một tia kiên định.
Trong phòng ngủ, hơn trăm tầng trận pháp ngăn cách vô hình bao phủ không gian này, bên ngoài không thể phát hiện được bất cứ động tĩnh nào trong đó.
“Hẳn cũng sắp hoàn thành lột xác rồi.”
Lâm Lăng tập trung quan sát, ánh mắt dừng lại trên Tiểu Bạch đang ngủ say.
Chỉ thấy bên ngoài thân thể Tiểu Bạch, loại hoa văn lông vàng kia đã được phác hoạ xong. Mặt ngoài nhìn như một phù văn huyền dị, kéo dài đến cái sừng trên đỉnh đầu, trông có vẻ tự nhiên mà thần kỳ.
Từng luồng dao động năng lượng khó hiểu không ngừng phát ra từ cái sừng. Linh khí thiên địa xung quanh như bị lôi kéo, chậm rãi mấp máy rồi hình thành ánh sáng thực chất, hội tụ về hướng thân thể của Tiểu Bạch.
Vào thời khắc nào đó, thân thể Tiểu Bạch khẽ run, hai mắt đỏ đậm như máu bỗng mở bừng, đã hoàn toàn thức tỉnh.
“Phanh!”
Sau đó Tiểu Bạch bỗng đứng thẳng lên, gân cốt, cơ bắp cả người điên cuồng bành trướng, khí tức hung ác lan tràn, chân giường bên dưới lập tức nổ nát.
“Rống ——!”
Tiểu Bạch đang trong quá trình lột xác có vẻ không đè nén được năng lượng điên cuồng trong cơ thể, mở ra cái miệng dữ tợn rồi gầm lên một tiếng kinh thiên động địa.
Trong tiếng gầm bày ra sự hung bạo vô tận!
Một luồng sóng âm hùng mạnh còn khủng bố hơn nhiều so với tiếng đàn sóng âm của Cơ Sương lúc trước đột nhiên thổi quét ra.
Tiếng gầm gừ đầy thô bạo làm cả căn phòng chấn động đến mức run rẩy.
Phanh phanh phanh!!!
Trong nháy mắt, từng lớp trận pháp ngăn cách trong phòng lập tức tan nát dưới sự tấn công của sóng âm này. Cái lồng linh khí hộ thể trên người Lâm Lăng run rẩy kịch liệt, bắt đầu hiện ra những vết rạn nhàn nhạt.
“Tiếng gầm thật mạnh!”
Thấy tình cảnh này, Lâm Lăng hơi kinh ngạc, vội vàng điều động linh lực trong cơ thể để phong bế hai lỗ tai, cũng không ngừng sửa chữa vết rách trên lồng phòng hộ.
May mà tiếng rít gào như phát tiết của Tiểu Bạch cũng không liên tục bao lâu, rất nhanh đã dừng lại.
Mà lúc này, trận pháp ngăn cách trong phòng đã bị phá hư chỉ còn sót lại hai tầng.
Lâm Lăng không khỏi thở phào một hơi, nếu động tĩnh vừa rồi của Tiểu Bạch kéo dài thì nhất định sẽ dẫn không ít chấp sự tới. Đến lúc đó, một khi thân phận Long Viên viễn cổ bị phơi bày thì khó có thể tưởng tượng ra hậu quả.
Sau đó Lâm Lăng tập trung nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch đã hoàn thành lột xác.
Cơ bắp cứng rắn như sắt chắc nịch hơn trước kia rất nhiều, cả người nó lộ ra cảm giác mạnh mẽ khủng bố. Gương mặt thú dữ tợn hung ác, trong đôi mắt đỏ như máu tỏa ra sự hung hãn đáng sợ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...