"Oanh!”
Nắm tay Hồng Dương nắm chặt, linh lực trên người bạo phát ra, hai đầu đạn vừa bắn vào trong cánh tay đột nhiên dội ngược ra, hung hăng xẹt về phía Lâm Lăng.
Dưới sự bao trùm toàn diện của tinh thần lực, Lâm Lăng đã bắt được quỹ tích công kích của đầu đạn trong nháy mắt. Nhưng mà, không đợi hắn ra tay, đột nhiên hai mũi tên rực lửa đã lướt qua từ bên cạnh hắn.
Keng keng!!
Chỉ nghe hai tiếng vang lên, mũi tên và đầu đạn va chạm vào nhau, thế công của hai đầu đạn bị ngăn cản lại.
Tay Lôi Mông cầm trường cung, bước chân trầm ổn đi tới bên cạnh Lâm Lăng.
“Việc này không quan hệ gì tới lão đại, có chuyện gì cứ tìm ta đây!” Ánh mắt hắn không chút sợ hãi nhìn chằm chằm Hồng Dương, quát lên.
Hai bên khóe mắt Hồng Dương nổi lên gân xanh, hai tên nhóc tu vi cấp thấp này dám đụng chạm đến tôn nghiêm của hắn, không thể nào tha thứ.
“Đã như vậy thì ta sẽ cho ngươi toại nguyện!”
Dứt lời, thân hình hắn mạnh mẽ lao tới, cũng không định thi triển bất kỳ võ học nào mà tung một quyền đánh về phía Lôi Mông.
Phanh!
Không khí gần nắm tay hắn đồng loạt nổ tung, sóng khí bắt đầu khởi động, mơ hồ có thể nhìn thấy khoảng không phía trước nắm đấm của hắn, rõ ràng hiện ra một loại dòng khí xoáy.
Dễ dàng thấy được đòn tấn công này của hắn ta không hề nương tay chút nào.
Tốc độ càng nhanh đến kinh người, chỉ thấy thân hình nhoáng lên một cái, đã vọt tới gần, hoàn toàn không cho Lôi Mông thời gian phản ứng, cài tên giương.
Một quyền sắc bén ngoan độc, trực tiếp đánh về phía tim của Lôi Mông.
Ánh mắt Lôi Mông khẽ rùng mình, lúc này vội vàng lui về sau. Nhưng mà, tốc độ của Hồng Dương rõ ràng có phần nhanh hơn!
Trong chớp mắt, nắm đấm đã đến gần thân thể Lôi Mông.
Ngay khi ngàn cân treo sợi tóc, một bàn tay vượn dữ tợn vươn tới, mạnh mẽ bắt lấy cánh tay Hồng Dương.
Bàn tay vượn này, cũng không phải là tay ma thú, mà là tay Lâm Lăng thi triển Viên Thú Biến.
Trong cơ thể hắn dung hợp tinh huyết của Long Viên Viễn Cổ, giờ phút này biến thân thành hình thái vượn người, cả người hắn tản ra khí tức cuồng bạo, hung mãnh đến đáng sợ.
“Chỉ là võ học luyện thể bình thường, còn chưa đủ khả năng ngăn được ta đâu!” Hồng Dương khinh thường hừ lạnh một tiếng.
Vừa dứt lời, một cỗ linh lực hỏa hệ cực kỳ cường hãn, bộc phát ra từ trên người hắn ta, sau đó tay trái nắm thành quyền, hung hăng đánh về phía Lâm Lăng.
Cho dù lúc này thể chất Lâm Lăng đã tăng cường không ít, nhưng đối mặt với một kích của cao thủ Thánh vực, hắn cũng không dám dùng thân thể mạnh mẽ đón lấy.
Lúc này, hắn vội vàng buông tay, xong cũng nắm tay thành quyền đấm về phía nắm đấm của Hồng Dương, hai bên mạnh mẽ va chạm với nhau.
"Rắc!"
Tiếng va chạm trầm thấp vang lên, nhất thời vang vọng tới bên bờ hồ ở trong bãi đất trống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...