Cổ Vân Nhạc gật đầu, lại ra vẻ bí mật nhếch miệng cười nói: “Cuộc thi Bách Viện hai ngày nữa, ta sẽ thể hiện cho huynh xem.”
Lôi Mông cũng phối hợp, ngậm miệng không nói.
“Được thôi, ta chờ xem vận phân heo của các ngươi.”
Lâm Lăng thản nhiên cười, ngoài miệng tuy nói như vậy, nhưng trong đáy lòng vì gặp được ba người bọn họ mà cảm thấy vui sướng.
Một lát sau. Lâm Lăng đi theo đám Tần Vũ, đi vào một gian khách điếm ở thành Bắc. Nơi này, đúng là nơi dừng chân của các thành viên của học viện Thiên Diễn. Lần này danh sách thí sinh tham dự của học viện Thiên Diễn, ngoại trừ ba người Tần Vũ bọn họ còn có bảy người khác.
Nói cách khác, danh sách tổng cộng có mười người. Bởi vì lúc trước Lâm Lăng đến muộn, nên danh sách ban đầu đành phải tạm thời hủy bỏ, một viện sinh năm 4 làm người thay thế. May mà cái người thay thế kia cũng là kẻ thức thời, biết cuối cùng Lâm Lăng đã tới kịp chủ động nhường lại.
Lúc này, trong một gian ghế của nhà trọ. Bởi vì Tần Vũ ban đầu đã dùng truyền âm phù thông báo, viện chủ Ứng Nguyên Tử cùng với viện sinh khác đều đã chờ ở đây. Đẩy cửa vào, ánh mắt Lâm Lăng khẽ liếc, ngay lập tức dừng lại ở một bóng hình xinh đẹp màu xanh lam. Người này, Lâm Lăng cũng không xa lạ, chính là người vợ trước đó của hắn, Triệu Ngọc Nhi!
Trên đường tới đây, Lâm Lăng từ chỗ bọn Cổ Vân Nhạc đã biết được nên cũng không phản ứng quá nhiều. Chỉ là có chút ngạc nhiên, mấy năm nay võ công của Triệu Ngọc Nhi đã phát triển, thế nhưng không ngờ tiến bộ vượt bậc như thế, có thể tranh giành được một vị trí trong cuộc thi Bách Viện.
“Hắn…… Thật sự tới.”
Triệu Ngọc Nhi nhìn Lâm Lăng bước vào, đôi mắt đẹp di chuyển, hiện lên vẻ vui mừng, cùng với một chút mất tự nhiên.
Mấy năm gần đây, vì có thể theo kịp bước chân của Lâm Lăng, nàng đã bỏ mặc tình cảm, làm lơ bất kỳ kẻ nào theo đuổi, một lòng chú tâm vào tu võ. Bằng tài năng thiên phú tu luyện cao cường, có thể đánh bại rất nhiều đối thủ cạnh tranh trong học viện Thiên Diễn, thực lực cũng không thể coi thường.
“Tiếp sau đây, học viện Thiên Diễn của chúng ta ở trong cuộc thi Bách Viện có thể đạt được bao nhiêu thành tựu, liền dựa cả vào các ngươi.”
Người chủ trì bàn ăn, sắc mặt Ứng Nguyên Tử đỏ lên, trực tiếp uống một hơi cạn sạch chén rượu trong tay. Hiển nhiên, nhìn thấy Lâm Lăng kịp trở về, tâm trạng hiện giờ của Ứng Nguyên Tử cực kỳ tốt nên không ngừng uống rượu. Ông tin rằng, cuộc thi Bách Viện lần này, học viện Thiên Diễn nhất định sẽ được nở mày nở mặt!!
Hai ngày sau.
Khi cuộc thi Bách Viện chính thức bắt đầu, bầu không khí của thành Võ Lăng, lúc này mới bắt đầu sôi động hẳn lên.
Buổi sáng sớm. Nhà trọ trong ngõ giữa phố, từng người một tràn ra bên ngoài. Mục tiêu của bọn họ gần như giống nhau, tất cả đều chảy về quảng trường khu vực trung tâm thành phố.
Lâm Lăng trong hàng ngũ của học viện Thiên Diễn, dưới sự dẫn dắt của Ứng Nguyên Tử cũng đến quảng trường trung tâm. Liếc mắt nhìn lại, dòng người cuồn cuộn, âm thanh ồn ào. Bầu không khí như vậy, thật là náo nhiệt.
“Nhiều người quá!”
Lâm Lăng nhìn dòng người đông đúc xung quanh, âm thầm líu lưỡi.
Không thể tưởng tượng được học viện của đại lục Thiên Khung, thế mà lại nhiều như vậy. Trang phục các viện khác nhau, đứng cùng một chỗ, nhìn từ trên cao xuống sẽ cực kỳ hoành tráng.
Tuy nói cuộc thi Bách Viện, nhưng với số lượng dự thi trước mắt như vậy, thì học viện tham dự kỳ thi sợ rằng không chỉ có một trăm mà còn lên tới tận hơn bảy trăm học viện! Mà danh sách thành viên tham dự của mỗi học viện, mỗi viện mười người, tương đương với hơn 7000 người! Muốn trổ tài ở chỗ đông người như vậy, không phải là đơn giản giống như trong tưởng tượng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...