Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
Ở giữa không trung, có 10 bóng người đang bay với tốc độ cực nhanh.
“Chủ nhân, chủ mẫu là người như thế nào?”
Long Nhất ở giữa không trung nói: “Đây là đầu tiên chúng ta gặp mặt nên muốn chuẩn bị lễ vật tặng cho ngài ấy.”
Chủ mẫu…
Nghe thấy xưng hô này, Lâm Lăng không khỏi nở nụ cười.
Tính cả thời gian chênh lệch, hắn và Đào Linh đã 10 năm không gặp nhau nên hắn cũng không biết bây giờ nàng đã thay đổi nhiều như thế nào.
Hoặc có lẽ nàng nghĩ hắn đã chết nên đã ở bên người khác chăng?
Dù sao cũng đã 10 năm trôi qua nên chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Nghĩ vậy, suy nghĩ của Lâm Lăng dần trở nên hỗn loạn.
Hắn lập tức hít một hơi thật sâu và loại bỏ những suy nghĩ đó đi. Nếu như cứ tiếp tục nghĩ như vậy thì e rằng còn nghĩ đến chuyện nàng đã có mấy đứa con mất.
“Chủ mẫu của các ngươi tên là Đào Linh.”
Lâm Lăng cười nói: “Nàng ấy cùng quê với ta, là người có tính cách vui vẻ lạc quan và phóng khoáng cho nên không cần những chuyện phiền phức như tặng quà gặp mặt.”
“Vâng thưa chủ nhân.”
12 Huyết Vệ cúi đầu, sau đó cũng không nói gì nữa.
Đến khi chạng vạng, cuối cùng đoàn người Lâm Lăng cũng tới được Thiên Khuyết Châu. Hầu hết các tòa nhà ở đây đều có màu đỏ và đồ đằng được điêu khắc với hoa văn Hỏa Phượng Hoàng. Nhìn qua, đây là một nơi có phong cách khá độc đáo với hoa văn đỏ rực. Có điều so với hơn vạn năm trước, rõ ràng quy mô của tộc Hỏa Phượng đã yếu hơn hẳn.
Dọc theo đường đi, Lâm Lăng nhìn xuống có thể bắt gặp rất nhiều vết tích của các trận chiến lưu lại. Thậm chí còn có thể nhìn thấy xác chết thối rữa ở trong các tòa nhà đổ nát. Nhìn vào những dấu hiệu này, rõ ràng là mới cách đây không lâu.
“Chẳng lẽ bị xâm lấn ư?”
Ánh mắt Lâm Lăng tối sầm lại.
Đối với tộc Hỏa Phượng, hắn có ấn tượng khá tốt. Đặc biệt là lúc tấn công tháp Thông Thiên, tộc Hỏa Phượng đã dám tham chiến. Nhưng thật không ngờ bởi vì trận chiến tháp Thông Thiên này mà đã có quá nhiều võ tu bị chết khiến cho lực lượng của bọn họ bị tổn thương nặng nề. Hơn nữa sau khi đại chiến chủng tộc bùng nổ, tình hình của bọn họ lại càng tệ hơn cho nên hoàn toàn theo hướng bị sụp đổ.
Vù vù vù!
Vào lúc này, một số lượng lớn quang ảnh màu đỏ đột nhiên phóng tới từ núi rừng. Bọn họ có một đôi cánh đỏ rực trên lưng, toàn thân được bao phủ bởi ngọn lửa đỏ rực, rõ ràng đây chính là võ giả của tộc Hỏa Phượng.
Ngay sau đó, hàng trăm võ giả tộc Hỏa Phượng nhìn theo hướng đoàn người Lâm Lăng với ánh mắt thù địch.
“Hửm?”
Thấy vậy, Lâm Lăng có cảm giác có gì đó không ổn.
“Đề phòng, bảo vệ chủ nhân!”
12 Huyết Vệ híp mắt lại, tất cả lập tức kích hoạt Hỏa Linh Chi Thể và trạng thái Cuồng hóa.
Ầm!
Nhất thời ngọn lửa đỏ nóng rực quét tới như cơn sóng dữ.
“Hỏa Diễm Chi Lực mạnh thật!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...