“Xem ra mọi chuyện đều là âm mưu của Trần Dật Thần.” Tim Ngô Khôn chùng xuống, không biết tại sao trong lòng luôn có dự cảm bắt an.
Đúng lúc này, trọng tài trận đấu xoay người rời đi, Trần Dật Thần và Ngô Khôn đã chấp nhận cuộc chiến sinh tử, cứ như vậy sẽ không còn chuyện gì khác, cuộc chiến sinh tử chỉ có một người được sống sót, nên không có quy tắc nào trong trận đấu.
Trọng tài vừa rời đi, trận đấu đã được tuyên bố bắt đầu, Ngô Khôn định mở miệng hủy cuộc chiến sinh tử, nhưng đã muộn rồi.
“Hừ, Hóa Kình trung kỳ thì sao, tôi không tin tôi không giết được anh.”
Ngô Khôn hít sâu một hơi, tâm trạng đã bình tĩnh lại, rồi hơi thở phun trào, để bản thân duy trì trạng thái chiến đấu tốt nhất, mới đầu anh xem thường Trần Dật Thần, nhưng giờ thì khác, anh ta đã đột phá lên Hóa Kình trung kỳ, thực lực tăng gấp máy lần, nên Ngô Khôn nhất định phải duy trì tính cảnh giác, tuyệt đối không được sơ ý.
Trận đầu đã bắt đầu, mọi người đều im lặng, nhìn chằm chằm hai người trên võ đài, mong chờ màn biểu diễn của họ, nhưng sau khi Trần Dật Thần đột phá lên Hóa Kình trung kỳ, thì mọi người lại xôn xao.
“Chuyện gì thế này? Sao hơi thở Trần Dật Thần lại trở nên mạnh mẽ như vậy?”
“Thật khó tin, không ngờ Trần Dật Thần lại đột phá vào lúc mấu chốt của trận đấu.”
“Tôi vốn tưởng rằng dù thực lực Trần Dật Thần mạnh đến đâu, cũng không bao giờ là đối thủ của William, dù miễn cưỡng đến cuối cùng cũng không thể thay đổi kết cục, nhưng giờ thì khác, không ngờ cậu ta lại đột phá cảnh giới, phần thắng cũng sẽ tăng cao.”
Nơi thi đấu vốn yên tĩnh bỗng vang lên tiếng ầm ï, đều là tiếng kinh hô của khán giả sau khi nhìn thấy Trần Dật Thần đột phá lên Hóa Kình trung kỳ.
“Quả nhiên Trần Dật Thần rất mạnh, trong tình cảnh này mà vẫn có thể đột phá.”
“Tất nhiên rồi, theo tôi thấy có lẽ Trần Dật Thần đã sớm đạt đến chỗ mắu chốt, có thể đột phá bát cứ lúc nào, sở dĩ cậu ta đột phá vào lúc này là sớm hơn kế hoạch.”
Trên khán đài, lúc khán giả bình thường bàn tán sôi nồi, thì các võ giả từ khắp nơi trên thế giới cũng không nhịn được bắt đầu thảo luận, chắn động mà Trần Dật Thần đột phá cảnh giới mang tới vẫn chưa tới hồi kết.
“Xem ra Trần Dật Thần này cực kỳ mạnh, tôi đoán không sai đúng không?”
Dunney nhìn Trần Dật Thần, trong mắt anh, anh ấy ngày càng thần bí, thậm chí anh hoàn toàn không thể nhìn thầu thực lực thật sự của Trần Dật Thần.
Dunney còn đỡ, vì anh vốn có ấn tượng tốt với Trần Dật Thần, nhưng Arthur đứng bên cạnh anh thì không.
Giờ sắc mặt Arthur thâm trầm như nước, nhìn Trần Dật Thần bằng ánh mắt u ám, anh vốn cực kỳ tự tin về thực lực của mình, mặc dù theo anh thấy Trần Dật Thần rất mạnh, nhưng chưa phải là đối thủ của anh, tuy nhiên sau khi hai người giao đấu, anh lại thua, không những thế còn bị anh ta chặt đứt một cánh tay.
Tất cả những thứ này làm Arthur kiêu căng khó thuần không thể chịu đựng được, mặc dù anh đã thất bại kết thúc trận đấu, nhưng anh vẫn không cho rằng mình không đủ thực lực, mà do Trần Dật Thần thừa cơ giành chiến thắng, nếu đánh trực diện anh ta sẽ chết chắc.
Sở dĩ hôm nay anh ta tới nơi thi đầu đối đầu với tiếng cười nhạo và lời châm chọc của mọi người, là để tận mắt chứng kiến Trần Dật Thần chết trong trận đấu, trước mắt anh mới có thể hóa giải nỗi hận trong lòng.
Nhưng mọi chuyện đều thay đổi từ khi Trần Dật Thần đột phá lên Hóa Kình trung kỳ, Arthur tự hỏi liệu anh có chắc chắn bắt được anh ta không, không những thế, nếu hai người giao chiến thêm trận nữa, thì khả năng anh thua là rất lớn.
Arthur không cam lòng, trên khán đài mấy người Miyamoto Takeno nước N, Tác La và Hồng Thiên Bá Hồng Môn cũng mặt mày ảm đạm, bọn họ không ngờ Trần Dật Thần lại nâng cao thực lực bản thân trước mặt nhiều người như vậy, điều này đã nằm ngoài dự đoán của họ.
“Ha ha, thật tốt quá, không ngờ anh ấy lại đột phá lên Hóa Kình trung kỳ.”
Trên khu ghế VIP vang lên tiếng cười vui vẻ, là Thánh nữ Tiffany, giờ cô đang vỗ tay hoan hô.
“Không hỗ là Giáo hoàng bệ hạ, quả thật dự đoán như thần.”
Thư ký trưởng Modric vội tán thưởng, còn không quên nói một câu: “Trần Dật Thần này thật sự là kỳ tài võ học trăm năm hiếm có.”
“Ừm, chính xác.’“
Giáo hoàng Zeus gật đầu lia lịa, giờ đã nhìn Trần Dật Thần bằng ánh mắt hoàn toàn khác, như người bề trên cảm thấy vui mừng, khi nhìn thấy kỳ tài xuất hiện trong thế hệ sau.
“Chậc chậc, tôi nói rồi mà sao Trần huynh đệ lại tự tin đến thế, cảm thấy anh ấy đã sớm đến chỗ mấu chốt, có thể đột phá bất cứ lúc nào.”
“Mẹ kiếp, Trần huynh đệ thật sự không phải người bình thường, quả nhiên chắn động lòng người.”
“Ha ha ha, tôi nói rồi mà, sao đại huynh đệ của tôi có thể thua được, tôi thấy trận đầu này đại huynh đệ thắng chắc rồi.”
Cùng lúc đó, trên khán đài, mấy người Thiên Ưng, Cơ Uẩn, Tam Giới đều không khỏi bàn tán, Trần Dật Thần đột phá lên Hóa Kình trung kỳ thật sự đã nằm ngoài dự đoán của họ, dù họ cũng từng nghĩ tới.
Ngoài ba người bọn họ, ngay cả mấy người Võ Chí Châu, Cơ Vô Thường, Phương Chính đại sư, Thương Bác cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, Diệp Nam Thiên cũng thế.
Bọn họ vốn không biết tại sao Trần Dật Thần có thể tự tin đánh bại Ngô Khôn, nhưng giờ thấy anh đã đột phá lên Hóa Kình trung kỳ, khác hẳn so với trước.
“Hừ, lần này đề tôi xem tên Ngô Khôn đó đối phó thế nào, chắc chắn Trần huynh đệ sẽ đánh chết anh ta.”
Mắt Cơ Uẩn phát sáng, như thể Trần Dật Thần đột phá lên Hóa Kình trung kỳ, còn làm anh hưng phần hơn việc bản thân đột phá.
“Sao thế? Anh sợ đến phát ngốc rồi à? Dáng vẻ hống hách khi nãy đâu?”
Thấy bộ dạng Ngô Khôn, Trần Dật Thần không khỏi chế giễu, nhưng ánh mắt lại tràn đầy sát ý.
“Ò? Trông anh rất tự tin, ha ha… ha ha ha.”
Ngô Khôn không khỏi bật cười, tay phải còn ôm bụng, như thể câu nói lúc nãy của Trần Dật Thần rất buồn cười.
“Dù anh đột phá lên Hóa Kình trung kỳ thì sao, cuối cùng vẫn là một tên vô dụng.”
Ngô Khôn không chỉ bật cười, mà còn khinh thường nói, mặc dù anh ta nói thế nhưng trong lòng lại cực kỳ thận trọng.
Trần Dật Thần im lặng, không nói gì nữa, anh không muốn nói nhảm với kẻ thù trước mặt, hơn nữa nội kình phun trào, ra tay trước.
Chỉ thấy Trần Dật Thần nhát thời biến mắt tại chỗ, đến khi xuất hiện đã đứng sau lưng Ngô Khôn.
Mọi người xôn xao, trong mắt khán giả bình thường, cảnh tượng Trần Dật Thần biến mắt trong không khí cực kỳ quỷ dị, nhưng dù gì bọn họ cũng là người ngoài ngành hoàn toàn không nhìn ra được cách thức gì.
Ngược lại mấy võ giả kia đều biến sắc, tốc độ của Trần Dật Thần thật sự quá nhanh, hơn một nửa Hóa Kình trung kỳ không thể làm được điều này.
Trần Dật Thần vừa xuất hiện đã mở lòng bàn tay, tát vào mặt Ngô Khôn, cảnh tượng này nhìn có vẻ tùy ý, nhưng thực chát lại ẩn chứa sức mạnh vô cùng to lớn, lúc lòng bàn tay lướt qua, mang theo uy thế nhanh như sét, gào thét như gió.
Ngô Khôn đã nhìn ra ý đồ của Trần Dật Thần, động tác này của anh ta không hề muốn công kích, mà muốn sỉ nhục anh, mắt thấy lòng bàn tay Trần Dật Thần sắp giáng xuống, Ngô Khôn tức giận mắng, bỗng xoay người vung nắm đắm.
Nắm đắm này cũng có tên, là Tu La Quyền do Aokulasic sáng tạo ra, uy lực cực kỳ đáng Sợ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...