Đỉnh Cấp Lưu Manh


Kết thúc cuộc gọi, Hướng Nhật không đi vào lớp học mà ngồi trên thành hồ ngắm nhìn đài phun nước, chỗ này đối với hắn có thể nói là nhìn nhiều đến phát chán, nhưng ít nhất thì chỗ này cũng là một trong những công trình kiến trúc nghệ thuật nổi tiếng của Trung Quốc, sánh ngang hàng với cả đài phun nước của khách sạn Bellagio ở Las Vegas, Mỹ hay tại trung tâm thương mại The Dubai Mall thuộc tiểu vương quốc Dubai và lãng mạn chẳng kém gì đài phun nước ngay dưới cầu Banpo, thành phố Seoul, Hàn Quốc, một kiệt tác nổi tiếng như vậy cũng khiến hắn cảm thấy tự hào cho quốc gia.
Chuông điện thoại trong túi chợt reo, Hướng Nhật không cần nhìn cũng biết là Hầu Tử gọi:
- Alo.
- Dạ đại ca, em đây ạ! Em đang ở cổng trường, em chạy vào nhé.
- Ở yên đấy, anh tới liền.
Hướng Nhật kết thúc cuộc gọi và Thuấn Di, chỉ trong nháy mắt đã đến nơi.
Hầu Tử đứng bên cạnh chiếc xe Porsche màu đen bóng nhoáng, tụi thằng mập cũng đến, tất cả bốn người xếp thành một hàng ngang kính cẩn chào Hướng Nhật.
- Em chào đại ca ạ!
Liên tiếp những câu chào được nói ra.
Hướng Nhật cũng gật đầu đáp lại tấm chân tình của bọn chúng rồi nhìn Hầu Tử nói:
- Mày lái xe chở anh đến khu đô thị Bắc Hải, anh có việc giao cho mày.

Hướng Nhật nói với Hầu Tử, rồi lại nhìn sang tụi thằng mập nói tiếp:
- Tụi bay cũng đi theo anh.
- Vâng thưa đại ca!
Cả nhóm gật đầu lịa lịa rồi ngồi lên chiếc Mercedes-Benz E và đi theo chiếc Porsche của Hướng Nhật.
Ngồi trong xe, Hướng Nhật hỏi:
- Bar Trầm Luân dạo này làm ăn thế nào?
Nghe được câu hỏi, tuy không hiểu đại ca bình thường không quan tâm đến mấy chuyện lặt vặt lại bỗng dưng hỏi, nhưng Hầu Tử không dâm chậm trễ, nhanh miệng trả lời:
- Dạ nhờ có uy danh của anh, khách hàng đến ngày càng đông, thậm chí có hôm còn quá tải.
- Ừ, đây là tín hiệu tốt.

Anh có kế hoạch mở một chuỗi bao gồm nhiều quán Bar, nhà hàng và khách sạn mang thương hiệu Trầm Luân ở Bắc Hải và các thành phố lớn.


Tuy nhiên anh có rất nhiều việc phải làm, vì vậy anh giao cho mày quản lý toàn chuỗi cơ sở kinh doanh đó.

Với kinh nghiệm của mày, anh tin tưởng mày sẽ làm được.
Hầu Tử nghe mà kích động vừa run vừa sướng, đó là cả một đế chế khổng lồ, công việc này sẽ giúp hắn vươn lên thành triệu phú, đây là cơ hội ngàn năm có một.

Tới giờ hắn cũng không biết hắn ăn phải cái gì mà may mắn đến vậy, may mắn vì gặp được đại ca, chuyện này không khác gì đào được mỏ kim cương.
- Anh nói em không dám từ chối, nếu anh đã tin tưởng thì em nhất định cố gắng hết sức ạ.
Hầu Tử gật đầu lia lịa.
Hướng Nhật thấy hắn còn rụt rè, lo sợ liền bồi thêm vài câu:
- Tốt! Thẳng thắn, thật thà, trung thành, đó là lý do anh chọn mày.

Mày đọc số tài khoản cho anh, anh chuyển qua cho mày 10 tỷ nhân dân tệ.

(Có bao nhiêu đâu, hơn 33 nghìn tỷ Việt Nam đồng thôi mà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui