Đỉnh Cấp Khí Vận Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm FULL


Hồng Quân chậm rãi nói: "Ta từng trải qua mấy lần Đại Đạo Lượng Kiếp, tuy Lượng kiếp lần này hơn xa trước kia, nhưng ta sẽ ra tay, các ngươi cứ ở Tử Tiêu Cung tu luyện cho tốt, có lẽ có chuyển cơ.

"
Người cầu đạo ngơ ngác nhìn nhau, không ít người đều mỉm cười, cái này xem như có được bảo đảm của Hồng Quân rồi.

Đúng lúc này, một trận tiếng vỗ tay truyền đến tất cả người cầu đạo quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một đạo thân ảnh xuyên qua cửa lớn của Tử Tiêu Cung đi tới, thân ảnh này vô cùng hùng tráng, tóc tai bù xù, trong lúc đạp bước tỏa ra uy năng cực lớn.

Hồng Quân híp mắt, nói: "Vì sao lại đến?"
Người tới cười to nói: "Ta tới lấy lại thứ của ta!"
Hắn chính là Bàn Cổ!
Hồng Quân híp mắt nói: "Các ngươi ra ngoài trước đi, ta có chuyện muốn bàn với vị cố nhân này.

"
Các đệ tử trong Tử Tiêu Cung giải tán, chỉ còn lại Bàn Cổ và Hồng Quân.

Người khai sáng Thiên đạo và người giúp thiên đạo lớn mạnh gặp nhau, không khí vô cùng vi diệu.

Hồng Quân nhìn thấy Bàn Cổ, không hề sợ hãi, cũng không lúng túng.


Bàn Cổ đứng cách Hồng Quân không đến mười trượng, nói: "Lần này tới, ngươi chắc hiểu là vì chuyện gì.

"
Hồng Quân nói: "Ta biết ngươi muốn cái gì, nhưng thứ đó không ở trong tay ta, nếu không ta cũng sẽ không rời khỏi thiên đạo.

"
Bàn Cổ nhìn chằm chằm hắn, nói: "Vậy Tạo Hóa Ngọc Điệp ở đâu? Bên trong tất nhiên hấp thu quy tắc siêu nhiên của thiên đạo, chính bởi vì không có quy tắc siêu nhiên, thiên đạo mới sinh ra linh trí, có thể cướp đi nó, chỉ có ngươi.

"
Hồng Quân lắc đầu, nói: "Trong lúc ta hợp đạo, hỗn độn nhiều lần xâm chiếm thiên đạo, thiên đạo đã bị huỷ hoại mấy lần, trước kia tu vi của ta không đủ, không biết tới quy tắc siêu nhiên.

"
Bàn Cổ nhìn hắn, ánh mắt biến thành nguy hiểm.

Hồng Quân thản nhiên không ngại, nhìn lại.

Sát cơ bắt đầu tràn ngập Tử Tiêu Cung, ngay cả ánh nến đang lắc lư cũng biến thành yên lặng, không khí vô cùng áp lực.

Hồng Quân mở miệng nói: "Muốn chứng sáng tạo, lại đi theo con đường Đại Đạo Giới là không thể thực hiện được, Siêu Thoát, Vô Thức, Thích Thiên đã bị hỗn độn cắn nuốt, chúng ta nên nghĩ phương pháp khác.

"
Bàn Cổ nói: "Có phương pháp gì?"
Hồng Quân nhìn chằm chằm Bàn Cổ, nói: "Đoạt nhân quả của Lượng kiếp, sáng tạo tạo hóa của hỗn độn.

"
Bàn Cổ nhíu mày.

"Cái mà chúng ta luôn tranh là hiện tại, là quy tắc, nhưng trên đời không chỉ là quy tắc, cũng không chỉ có hiện tại.

"
Hồng Quân chậm rãi nói.

Hắn đứng dậy, nói: "Bàn Cổ, ngươi chính là thiên đạo chi tổ, ta chính là thiên đạo đạo tổ, chúng ta liên thủ, mới có một đường sinh cơ, một khi ta hiện thân bản tôn, sẽ bị Sáng Tạo Đạo Giả tru sát, cho dù ta cầm quy tắc siêu nhiên của ngươi cũng vô dụng.

"

Bàn Cổ nói: "Ngươi vẫn muốn đi con đường của hỗn độn?"
Hồng Quân nói: "Không, hỗn độn so với hồng mông là ở sự hoàn thiện của quy tắc, chúng ta muốn thay thế hỗn độn, phải có nhiều tạo hóa hơn, thiên đạo vốn nên lớn hơn hỗn độn, nhưng hỗn độn phát hiện đúng lúc, vì sao thiên đạo có thể thay thế hỗn độn? Ta cho rằng chính là ở chủng tộc thiên đạo, trong hỗn độn không có chủng tộc thiên đạo, các tộc mọc lên như nấm, nhìn thì rất tốt, kì thực lại cho hỗn độn một mực dừng lại, không thể đi tới, bất kể hỗn độn từng có bao nhiêu lần cường thịnh, từ trước mắt cho thấy, so sánh với quá khứ thì cũng có khác gì?"
"Các tộc của hỗn độn vừa trở nên cường đại, sẽ bị tà ma tàn sát, lại quay về nguyên điểm, sự cân bằng như vậy nên bị phá vỡ.

"
"Nếu chúng ta có thể sáng tạo một chủng tộc thống nhất tất cả, dùng hỗn độn tạo hóa phủ định tất cả, lại hấp thu hỗn độn khí vận vào một thân, thành tựu sáng tạo mới, hỗn độn muốn ngăn cản cũng không được.

"
Lời nói của Hồng Quân rất có lực lượng, Bàn Cổ nghe mà mày dần dần giãn ra.

Bàn Cổ hỏi: "Nếu như vậy, sao hỗn độn có thể để mặc cho chủng tộc này lớn mạnh?"
Hồng Quân nói: "Ta đang tìm một chí bảo, có thể thay đổi khí vận nhân quả, khiến khiến trước tiên giả vờ là tộc của hỗn độn, đợi thế của nó trở nên không thể đỡ, lại thể hiện ra thân phận thực sự, trong những năm này, hồn phách của ta phân tán ở các nơi, chính là vì bảo này.

"
"Ta sẽ tiếp tục tìm kiếm, mà ngươi thì khảo sát chủng tộc thiên đạo, chọn một cái trong đó.

"
Bàn Cổ suy tư một lát, gật đầu đồng ý.

Hồng Quân nhìn hắn, hai bên đều nhìn ra thâm ý trong mắt nhau.

!
Ngàn vạn năm sau.

Hàn Tuyệt tròn hai ức năm ngàn vạn tuổi mở mắt, hắn bỗng nhiên biến mất, bản tôn đi tới trong Chung Nguyên Giới.


Chung Nguyên Giới một mực đang khuếch trương, theo Chung Nguyên Giới càng lúc càng mạnh, tốc độ bay về phía hỗn độn của nó cũng càng lúc càng nhanh, sự áp chế của hỗn độn đối với Đại Đạo Giới thực sự quá mạnh, có điều cũng may Chung Nguyên Giới cách đủ xa.

Đừng nói Chung Nguyên Giới, Vô Cấu Đại Đạo Giới đó cách hỗn độn cũng còn một đoạn thời gian.

Hàn Tuyệt đứng trên Chung Nguyên Giới Chung Nguyên Giới, nhìn xuống Chung Nguyên Giới.

Bảy quy tắc tối cao bao trùm chung nguyên tam thiên đại đạo, dưới cái nhìn chăm chú của Hàn Tuyệt, một quy tắc tối cao mới sắp sinh ra.

Các Đại Đạo Giới đều chỉ có bảy quy tắc tối cao, nhân quả, khí vận, sát phạt, sáng tạo, vận mệnh, luân hồi, thời không, có lẽ có khác biệt, nhưng đại khái đều giống nhau, nhất là ba quy tắc tối cao nhân quả, khí vận, sáng tạo này là hạch tâm nhất.

Hàn Tuyệt cảm thấy tò mò, không biết quy tắc tối cao thứ tám của Chung Nguyên Giới sẽ là gì.

Trước khi hắn xuất hiện, quy tắc tối cao mới này đã sắp sinh ra, cho nên hắn không phải chờ quá lâu.

Quy tắc tối cao thứ tám không ngờ là là quy tắc thôn phệ, rất giống với Thôn Phệ Đại Đạo của Hàn Tuyệt, nhưng cao cấp hơn.

Có quy tắc tối cao này, Chung Nguyên Giới có thể cắn nuốt Đại Đạo Giới khác!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận