Đỉnh Cao Phú Quý


Người trả lời Trình Uyên là Thời Dương, nhìn anh nói: “Anh à, em nghĩ bây giờ anh nên uống thuốc giải.”

Khi hắn đang nói, đã lấy ra viên thuốc màu đỏ .

Trình Uyên nhìn chằm chằm viên thuốc hồi lâu.

Anh biết rằng nếu anh không uống nữa, thời gian chỉ có thể được tính bằng giờ.

Nhưng nếu uống nó.

anh có còn là chính mình?

“có lẽ, ngươi giải quyết chuyện khác trước, sau đó rồi mới quyết định uống hay không.” Bạch Long đột nhiên lên tiếng.

Chuyện khác?

Một điều khác đang xảy ra ngay tại Tập Đoàn Cẩm Đông.

Hôm nay có rất nhiều người đến phòng họp của Tập Đoàn Cẩm Đông.

Người Thẩm gia, mà chủ yếu là Thẩm Lệ, và Bệnh Đường Tử với một tấm vải quấn vết thương trên cánh tay.

Ngoài ra, còn có Tống An.

Bạch An Tương ngồi trên ghế chủ vị vẻ mặt bình tĩnh, nhưng bên trong lại có một nỗi hoảng sợ với đám người này.

“An Tương, tôi đang cứu các cô.” Thẩm Lệ cười nhẹ, cô sai thư ký đưa bản hợp đồng trước mặt cho Bạch An Tương rồi nói: “Được Thẩm gia của tôi mua lại, ít nhất cô cũng được một khoản nhiều tiền, lúc đó cô cũng có thể dùng lo sự việc cho Trình Uyên. “

Trình Uyên đã thoát khỏi ngục giam, đương nhiên việc này cần phải lo đến.


Theo quan điểm của Thẩm Lệ, điều tốt nhất đối với Trình Uyên bây giờ chính là quay về đầu thú, sau đó Bạch An Tương tiêu tiền đó để lo liệu cho anh, và tranh thủ xử lý từng chút một.

Tất nhiên, có thể có một khả năng khác.

Khi nói lời này, cô là cố ý hay vô ý liếc nhìn Tống An.

Bởi vì Tống An muốn giết Trình Uyên.

Mà Tống An cảm thấy lần này nhất định phải giết được Trình Uyên.

Cho nên một khi Trình Uyên bị giết, Tập Đoàn Cẩm Đông có bị Thẩm gia thâu tóm lại cũng không thành vấn đề, ngược lại hắn nghĩ nếu lúc này giúp Thẩm Lệ lấy được Cẩm Đông, nhất định sẽ cùng Thẩm gia tạo nên một mối quan hệ tốt cho sau này.

Vì vậy Tống An cười nhạo nói: “Tiểu cô nương, hi vọng ngươi có thể đoán ra được, Thẩm đại tiểu thư đều là vì muốn tốt cho các ngươi, nếu không bán Cẩm Đông cho Thẩm gia, ngươi nghĩ có thể trụ nỗi được mấy ngày. ? “

“Hơn nữa Trình Uyên nói không chừng lúc này sớm…

đúng không?”

Bạch An Tương không nói, mà là nghiêm túc nhìn hợp đồng.

Trong lòng cô thực sự rất vướng bận, cô cũng biết quyết định này rất khó thực hiện.

Nếu không ký, Tập Đoàn Cẩm Đông cuối cùng sẽ tổn thất rất lớn, đến cuối cùng rất có thể mất cả chì lẫn chài.

ký, Tập đoàn lớn như vậy trở thành của người khác.

Cô cảm thấy chua xót, cô mới được một ngày là sếp của một tập đoàn lớn.

Có điều là trước đó khi Bạch Ngạn Bân cho phép Trình Uyên ký đều không có hiệu lực pháp lý, dù sao cổ phần vẫn chưa chuyển cho Trình Uyên, cho nên chữ ký của Bạch An Tương đương nhiên không có hiệu lực pháp lý.


Nhưng chuyện lần trước đã cho Thẩm Lệ một bài học dài, lần này bọn họ đã chuẩn bị sẵn phương tiện, chỉ cần Bạch An Tương ký là có thể lấy được Cẩm Đông, bởi vì lần này họ mời một đội luật sư rất hùng hậu, có thể lật đen thành trắng, chết nói sống được vẫn đượ!

cPhía sau Bạch An Tương là Vương Hinh Duyệt và Kim Kiệt, đương nhiên còn có các người khác trong tập đoàn, nhưng lúc này mọi người đều im lặng.

Rốt cuộc đây là chuyện của người Trình gia và Thẩm gia, mặc dù chuyện này cũng liên quan đến bát cơm của họ nhưng cũng không dám làm gì, mọi người đều giữ thái độ bên lề rồi nhìn, muốn xem Bạch An Tương có quyết định gì..

“Xin lỗi, tôi không thể ký vào lúc này.” Cuối cùng, Bạch An Tương lắc đầu.

Xung quanh lúc này hoàn toàn tĩnh lặng.

Thẩm Lệ mỉm cười, “Chỉ có một cơ hội, tôi vẫn mong An Tương cô suy nghĩ cho kỹ.”

Tống An cười nhạo, “Cái gì? Ngươi còn chưa nhìn rõ sự tình sao? Ngươi cho rằng Cẩm Đông vô duyên vô cớ lại biến thành như bây giờ sao?”

“Nói thật với ngươi, chuyện này đều là do Trình Uyên xúc phạm đến Trung Thượng của chúng ta. Hắn không phải rất tài giỏi sao? Không phải nói là để ngân hàng Trung Thượng chúng ta rút chân ra khỏi Tân Dương sao?”

“Này, lại còn coi ta Tống An sợ hắn sao?”

“Đúng vậy, tình hình hiện tại của Cẩm Đông là do một mình tôi gây ra, cô có tức giận cũng không sao. Tôi sẽ tiếp tục gọi điện, đảm bảo tổn thất tiến độ sẽ lại tăng lên, đến mức cô Không thể tưởng tượng được. đến lúc đó ,các ngươi một phân tiền đều lấy không được, tất cả các ngươi đều mất việc. “

Khi nghe điều này, tất cả mọi người đều bị sốc.

Cẩm Đông thất thủ hay được Thẩm gia mua lại cũng không quan trọng, chỉ cần công việc hiện tại của bọn họ vẫn còn,cái này không phải là đổi chủ thôi sao?

Nhưng lời nói của Tống An đã trực tiếp đâm vào điểm yếu của bọn họ, trong nháy mắt như đàn ông vỡ tổ “Thưa bà, bà nên ký đi.”

“Đúng vậy, chúng tôi những người này nhà nào cũng có già trẻ lớn bé, bà không nghĩ tới chính mình thì thôi, nhưng cũng phải nghĩ một chút đến chúng tôi chứ, những người này đều là trung thành tuyệt đối với công ty?”

“Thưa bà, đừng do dự …”


Nghe vài lời phàn nàn và thuyết phục, Bạch An Tương sắc mặt càng thêm tái nhợt.

Cầm bút lên, tay lơ lửng trên bản hợp đồng đã lâu nhưng chưa hề rơi xuống.

Ký cũng chết, không ký cũng chết, cô thật sự rất khó xử.

Lúc này, tay của Vương Hinh Duyệt đặt vào trên vai Bạch An Tương, Vương Hinh Duyệt thì thào nói: “Chủ tịch nếu ở đây, ngài sẽ hiểu.”

Nghe thấy Vương Hinh Duyệt, Bạch An Tương trong lòng run lên, thầm nghĩ, đúng rồi, nếu có hắn, hắn sẽ lựa chọn như thế nào?

Anh ấy sẽ ký hay không?

Cắn môi, chìm vào suy nghĩ xa xăm, nhưng cuối cùng bất lực phát hiện mình không biết gì về Trình Uyên.

Tống An cười mỉa mai, “Tôi nghĩ cô nên ký đi. Thời gian tới, Trình Uyên sẽ đi Tây Thiên thỉnh kinh cùng Tam Tạng.

một người xinh đẹp như cô đến cuối cùng một cái gì cũng không có được nên suy nghĩ thật kỹ.”

“ngươi đang nói nhảm gì vậy?” Nghe thấy Tống An nói như vậy, không đợi Bạch An Tương nói gì, Vương Hinh Duyệt liền quát lên.

“Tôi nói cái gì?” Tống An cười tủm tỉm nói: “Chẳng lẽ ta nói sai sao? Giết người vượt ngục, bị bắt về lại không bị xử bắn mới lạ? Đương nhiên, dù không có bị bắt về,thì cũng không sao, cũng rất có thể đã chết ở bên ngoài, không phải sao? “

Trong lời nói của Tống An có điều gì đó khiến Vương Hinh Duyệt rất khó chịu, nhưng cũng không biết nên phản bác lại như thế nào.

Bạch An Tương đặt bút lên bàn, lạnh lùng nhìn Tống An, “tôi nói cho ngươi biết, tôi không ký.”

“Tại sao?” Nghe vậy, Tống An bắt đầu có chút bối rối.

Nếu Bạch An Tương không vì lời nói của hắn mà ký, thì Thẩm Lệ sẽ không hận chết chính hắn mới lạ. đúng là Ngu Lol. ếch chết tại lỗ mồm.

Bạch An Tương bình tĩnh nói: “Không cần biết Trình Uyên xảy ra chuyện gì, hắn hiện tại trên danh nghĩa là chồng của tôi. Như ngươi đã nói, nếu tôi ký tên, trong mắt người khác đều cho rằng tôi là vì tiền.”

“Nhưng tôi không phải loại người như vậy. Tôi không phải người phụ nữ làm mọi thứ vì tiền. Tôi không ký.cho dù cuối cùng mất cả chì lẫn chài, tôi cũng không muốn để cho mọi người đàm tiếu”.


Nghe vậy, Tống An híp mắt, thở dài một tiếng, “Quá trẻ, thật sự là quá trẻ, các người nhìn xem, đây là một người trẻ tuổi với lòng kiêu ngạo, hành động theo cảm tính, vì cái gọi là thể diện, tiền đã đặt trên lòng bàn tay không cầm, các ngươi nói đây có phải là ngốc hay là không? “

“Bạch An Tương tôi cũng nói cho ngươi biết, ngươi muốn thể diện, đến lúc đó cuối cùng một cái gì ngươi cũng không có được!”

Bạch An Tương chậm rãi đứng lên, nhàn nhạt nói “Tôi không ký, tôi không quan tâm có hay không có,, cái mà tôi mà sợ hãi khi mất đi một thứ, đó là nhân phẩm.”

Nói xong cô quay người rời đi.

“Đứng lại!”

Lúc này, đột nhiên có người hét lên.

“Bạch An Tương, ngươi cứ như vậy rời đi sao?”

” Ngươi đi chúng ta làm sao bây giờ?”

“Vì thể diện của chủ tịch, chúng tôi gọi cô là bà chủ một cách kính trọng, nhưng bây giờ chủ tịch là kẻ chạy trốn, cô là cái thá gì?”

“Hôm nay nếu không ký thì cũng phải ký, nếu không, đừng mơ tưởng bước ra khỏi cổng tòa nhà này!”

Bốn năm người có chức vụ cao trong Tập Đoàn Cẩm Đông đột nhiên đứng lên quát Bạch An Tương.

Bạch An Tương sợ hãi.

Đối với cô, đây đều là những nhân vật lớn.

Cô đột nhiên hoảng hốt và không biết phải làm gì.

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.

“Ta rất muốn biết nếu cô ấy không ký, các ngươi có thể làm gì được cô ấy?”




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui